CƯỠI RỒNG - Trang 51

lúc, hưởng thụ đủ cảm giác mềm mại mê người dưới lòng tay, mới lưu luyến
không nỡ thu hồi bàn tay lại, nhưng không buông tay kia đang ôm mỹ nhân ra.

Hắn bỗng nhiên muốn nhìn bộ dáng động lòng người của nàng sau khi xóa

bỏ lớp ngụy trang.

"Lương Lệnh." Nghiêm Di bỗng nhiên mở miệng nói.

Màn xe bị vén lên cùng tiếng trả lời, Lương Lệnh bưng một chậu đồng đựng

nước vào trong xe, Nghiêm Di lấy khăn sạch thấm ướt nước vô cùng tự nhiên
thay Tần Du Du lau đi lớp dịch dung trên mặt.

Chủ nhân tự mình hầu hạ nữ tử rửa mặt ?!

Tròng mắt Lương Lệnh suýt nữa rớt ra ngoài, phản ứng rất nhanh lui ra,

thuận tiện không tiếng động che màn xe lại.

Lần này Tần Du Du rốt cuộc không nhịn được nữa, đưa tay ngăn Nghiêm Di

lại, nói: "Ta có thể tự làm!"

"Nàng có hơi sức sao?" Nghiêm Di nhíu mày.

"Có!" Tần Du Du không nói hai lời, giành lấy khăn trên tay hắn rất nhanh

lau sạch cái gì đó trên mặt.

Cúi đầu nhìn, cái khăn đó bị dơ đến mức không nhìn thấy màu sắc ban đầu

nữa, ngay cả nước trong chậu đồng cũng giống như nước bùn.

Lau mặt rồi, tinh thần khôi phục một chút, Tần Du Du mới nhìn rõ đệm lót

dưới thân nàng không phải đệm giường bình thường, mà là lông động vật trắng
noãn, đáng tiếc đã bị bùn đất trên người nàng làm bẩn một mảng lớn thành màu
vàng.

"May mắn hôm nay gặp được ân công đi ngang qua, bằng không gặp phải

bọn cướp, ta nhất định gặp bất trắc rồi." Tần Du Du lấy lại bình tĩnh, lập tức chân
chó mà dùng sức gạt bỏ xấu hổ, một bên giả bộ như vô ý uốn éo thân mình, ám
chỉ Nghiêm Di thu hồi tay đang giữ nàng lại.

"Ừ." Nghiêm Di vẫn mang vẻ mặt lạnh lùng, nhưng rốt cuộc cũng đại phát

từ bi mà thu tay lại, hơi lui về phía sau, cùng Tần Du Du tạo khoảng cách an toàn.

"Ân công định đi nơi nào vậy?" Tần Du Du nhẹ nhàng thở ra hỏi.

"Trấn Bát Tắc." Nghiêm Di chậm rãi phun ra ba chữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.