CƯỠI RỒNG - Trang 60

Hơn nữa lúc nhìn thấy ảnh ngược của mình trong cặp mắt trong suốt sáng

ngời của Tần Du Du, hắn càng cảm thấy hứa hẹn này tuy phiền toái, nhưng rất có
giá trị.

Ánh trăng giống như vì hai người đặt ra một lời nguyền mê hoặc, đáng tiếc

một tiếng hừ lạnh khinh thường xem vào, hung hăng đem khoảnh khắc tốt đẹp
này cắt nát vụn.

"Nữ nhân vô dụng!"

"Ớ?" Tần Du Du nhìn sang chỗ phát ra tiếng, tại chỗ sợ tới mức lui lại hai

bước.

Nàng không sợ trời không sợ đất, nhưng lại sợ ngựa.

Đang nói đó là một con ngựa, một con ngựa màu đỏ, cao, mạnh khỏe, to lớn,

làm cho da đầu người ta run lên! Lông trên người con ngựa cũng không phải màu
nâu đỏ bình thường, mà chân chân thật thật là màu lửa đỏ, cho dù dưới ánh trăng
màu vẫn như cũ, không giảm nửa phần tươi đẹp.

Màu lông như vậy rất hiếm thấy, hiếm thấy đến mức Tần Du Du liếc mắt

một cái có thể nhận ra ngay, lúc trước Nghiêm Di kiên quyết ép nàng cưỡi chính
là con ngựa đỏ đáng sợ này.

Nét mặt của ngựa đỏ rực cực kỳ sinh động, đang nheo mắt khinh bỉ nhìn Tần

Du Du, rõ ràng câu nói vừa rồi kia là đang đánh giá nàng.

Tần Du Du không nhịn được lui lại mấy bước nữa, cho đến khi cảm thấy

khoảng cách tương đối an toàn mới trả lời lại một cách mỉa mai: "Ngươi mới vô
dụng, ngoại trừ bị người kéo chạy loạn khắp nơi, ngươi còn có thể làm cái gì?"

"Nữ nhân xấu xí, ta cắn chết ngươi!" Ngựa đỏ rực nổi giận, trong lỗ mũi

không ngừng phun ra khí màu đỏ, giống như một đoàn một đoàn lửa cháy, đầu
vung lên hướng về phía Tần Du Du.

Tần Du Du sợ tới mức khẽ kêu một tiếng, phản ứng nhanh chóng trốn phía

sau Nghiêm Di.

Nghiêm Di đưa tay xoa lên hai bên cổ ngựa, nói: "Trú Vân Phi, ngươi cùng

nữ hài tử so đo cái gì? Ngươi nghỉ ngơi trước đi, ngày mai ta mang ngươi đến gần
đây chạy thỏa thích."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.