CƯỚI SAU MỘT ĐÊM - Trang 156

Mẹ chồng tôi mặt không đổi sắc tiếp tục nói: "Em đừng khiêm tốn thế, xem
dáng người em đầy đặn nõn nà, thân thể mềm mại, cho dù có mặc quần áo
bó sát vẫn cứ mượt mà như thế, ngoại trừ có chút nếp nhăn ra thì gương
mặt em quả thật chính là không có tỳ vết, tinh sảo đến mức nhìn không ra
là có trăng điểm, đúng là vưu vật cực phẩm nhân gian nha…"

Cả đám người vô cùng bội phục nhìn công lực thâm hậu, mắt mở to nói lời
bịa đặt* của mẹ chồng tôi, càng bội phục cái bà cô già nghe thấy lời ngon
ngọt liền cười duyên dáng đến híp cả mắt kia hơn nữa.

(*cái này có thể gọi là "nói dối không chớp mắt" cũng không quá đâu ^^~)

Mẹ chồng tôi đà cô già dụ dỗ đến nở từng khúc ruột, vui vẻ tràn trề, hoàn
toàn không biết trời đất là gì nữa, phấn vụn trên mặt liên tiếp theo những
lần "cười duyên" mà lả tả rơi xuống, khi híp mắt lại cười thì những nếp
nhăn càng mau đạt tới trình độ bóp chết con ruồi hơn, hình ảnh vô cùng
kinh khủng, hãi hùng, khiếp sợ a. Thật quá bội phục định lực của mẹ
chồng! Tôi muốn học hỏi lắm nha!

Đột nhiên, lời của mẹ chồng tôi thay đổi, chuyển sang nghiêm túc hỏi: "Em
gái tốt, em tin tưởng vào vận mệnh cùng số phận không?"

Bà cô kia cũng nghiêm túc đáp lại: "Chị gái tốt, nói thật, kể từ sau khi con
trai gặp nạn, em liền tin tưởng."

"Vậy em vì sao lại trói buộc Lưu Tĩnh chứ?"

"Vì em không cam lòng!"

"Việc gì phải khổ như thế chứ?" Mẹ chồng tôi đột nhiên lôi kéo tay bà cô,
vui vẻ nói: "Em còn trẻ tuổi như vậy, tướng mạo đẹp ‘như hoa’, lại chỉ biết
ở đây cùng với con dâu sống đời quả phụ, đáng giá sao?"

Bà ta không nói gì, nhưng nhìn ra được đã có chút dao động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.