CƯỚI SAU MỘT ĐÊM - Trang 230

Nhìn bóng lưng của anh ta, tôi đột nhiên cho cảm thấy hết sức tiếc nuối
trong lòng: aizzz, xem ra là bị thất sủng rồi, tiếc cho một đời Tần Hạo, nhất
định là đã thất sủng!

^____^

Tôi cùng với Âu Dương Suất biết điều một chút ngồi ở trên ghế salon nhà
Tần Hạo, im lặng uống nước chanh, không khí có chút lúng túng cùng quỷ
dị.

Thừa dịp Âu Dương Suất vẫn còn đang thất thần, Tần Hạo ngồi xuống bên
cạnh tôi, thấp giọng hỏi: "Cô đã làm gì với thằng bé vậy?" Trong giọng nói
có khinh bỉ, trách cứ, nghi ngờ và…không tín nhiệm.

Nhìn vẻ mặt Tần Hạo, tôi oan ức đầy mình, vẻ mặt vô tội kể hết mọi
chuyện buổi sáng ở cửa hàng quần áo trẻ em ra cho anh ta.

Nghe xong lời tôi kể, Tần Hạo liền dựa lưng vào salon, một tay sờ cằm,
một tay khoác lên tay vịn của ghế, vẻ mặt trầm tư vô cùng.

Đột nhiên, hai mắt anh ta sáng ngời, nhẹ nhàng gọi Âu Dương Suất: "Tiểu
Suất, trò chơi lần trước em bảo anh hình như Tần Dương đang download
thì phải, em vào trong gian phòng kia tìm nó xem sao đi!"

Nghe thấy lời Tần Hạo, Âu Dương Suất đột nhiên "thức tỉnh" , khôi phục
thần sắc bình thường sau đó nhanh như chớp dạ một tiếng rồi phóng như
bay vào gian phòng mà Tần Hạo chỉ.

Nhìn vẻ mặt tươi cười một lần nữa hiện lên trên gương mặt thằng nhóc, tôi
chỉ muốn cảm khái, thì ra, "Hàn Lỗi" vẫn là không sánh bằng được với trò
chơi kia rồi.

"Quả nhiên cậu đã có đối sách, đúng bệnh bốc thuốc rồi!" Vẻ mặt tôi vạn
phần bội phục nhìn Tần Hạo-kẻ có thể làm cho Âu Dương Suất khôi phục

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.