bộ dáng bình thường.
Ai dè Tần Hạo đảo mắt nói: "Làm sao mà được, chiêu của tôi đây là dời đi
lực chú ý, như thế nào, cao tay không?"
"..."
Sau đó, tôi cùng với Tần Hạo cũng đi vào gian phòng của Tần Dương,
không thể không nói, thứ ấn tượng nhất trong này vẫn là cái đầu trọc sáng
bóng có thể phản quang của nó.
Lúc này Âu Dương Suất biết điều một chút ngồi ở bên người Tần Dương,
hai người đối mặt với máy vi tính, vừa nói vừa cười.
Tôi đi tới phía sau bọn họ, phát hiện bọn họ đang download trò chơi, ngó
thử danh sách xong, tôi khẽ cau mày.
Warcraft, bóng rổ đường phố, Mộng Ảo Tây Du, Nhiệt Huyết Giang Hồ…
Mọi người nói xem, bọn trẻ bây giờ đang thích chơi cái gì cơ chứ, không
phải là ma thú thì là đánh nhau máu me đầm đìa, lại nhớ tới mình năm đó,
chơi toàn là xe tăng với cả Mario, hơn nữa còn là chơi trên máy điện tử* cơ
nhé, có phải máy tính như thế này đâu, sau đó bị cha phát hiện ra, kết quả là
bị một trận cải cách "Tư tưởng giáo dục" tơi bời.
(*Máy điện tử: Loại máy ngày xưa hay chơi ý các nàng, dạo ấy thịnh hành
mua đĩa trò chơi về bỏ vào đầu đĩa, sau đó cắm dắchai cái tay cầm vào, thế
là chỉnh trò chơi, bấm bấm nút=] ], có loại khác thì là nhét băng vào máy,
nhưng ngày ấy bạn Momo chơi cái loại đầu đĩa cơ nên hem rõ lắm ^^~ Ai,
một thời thơ trẻ ngày xưa, lần nào cũng chơi đến liệt tay cầm, lại mếu máo
đòi bố đi mua tay cầm khác, về…làm liệt tiếp=] ] Chơi mãi hình như đến
năm lớp 3, lớp 4, dạo đó papa mua máy tính về, cái đầu cũng bỏ không, rồi
cũng chẳng ai chơi nữa, người ta xài máy tính với cả Internet, rồi di động
hết rồi =. =. Đoạn này trong convert nói là tay cầm cùng vô tuyến truyền