Va dứt lời, Lưu Tuấn đã nghĩ muốn ở trước mắt tôi trình diễn hình ảnh hạn
chế người xem, nhưng đúng lúc tôi không nhịn được giơ hai tay lên che
mắt, mở ra một khe hẹp để nhìn lén bọn họ, đúng vào thời khắc mấu chốt
nhất, anh ta giống như là chợt nhớ ra cái gì, đột nhiên ngẩng đầu lên, thay
bằng vẻ mặt khóc thương nói với cô gái kia: "Cưng à, nhẫn nhịn chút nữa
được hmm, bây giờ không phải là lúc chơi hôn nhẹ rồi, mặc dù anh cũng rất
muốn…" Anh ta đem cô gái ấy kéo đến trước mặt tôi, tiếp tục nói: "Bảo bối
Mặc Mặc! Em mau tới giải thích với Hạ Anh một chút đi! Anh không phải
là cái gì Ngưu Lang, mặc dù anh họ Lưu, không cẩn thận sẽ bị đọc sai
thành Ngưu, nhưng anh thật sự không phải là Ngưu Lang! Tác gia! Tác
gia!"
Cô gái được gọi là Mặc Mặc nghe vậy cong cong khóe miệng, hai con mắt
to mở ra, hàng lông mi uốn cong chớp chớp như chiếc quạt lông lên lên
xuống xuống, ngọt ngào cười nói với tôi: "Hạ Anh, chúng tôi đến nhà cô
chơi được không?"
Địa điểm: Hang ổ của Hàn Lỗi, Hạ Anh.
Thời gian: 20
Sự kiện: Đại hội trao đổi giữa những người hàng xóm
Thành viên tham gia: Hàn Lỗi, Hạ Anh, Hà Dịch, Lưu Tĩnh cùng với vợ
chồng Lưu Tuấn.
Hiện trường: trong phòng khách sáu người chia ra ngồi ở trên ghế sa lon,
bốn người chờ chân tướng rõ ràng.
Tôi cùng Hàn Lỗi tùy ý kê mông ngồi xuống ghế salon, hai tay tôi khoanh
lại để ở trước ngực, tay của Hàn Lỗi thì hào phóng khoác lên vai tôi; Hà
Dịch và Lưu Tĩnh rất khách khí ngồi ở bên cạnh; vợ chồng Lưu Tuấn thì
ngồi ở trên ghế salon nhỏ, trên mặt có loại biểu hiện thư thái cứ như đang ở
nhà của mình.