CUỐI TRỜI HỢP TAN - Trang 160

T

Chương 4

rong trí nhớ của Michael có một hồi ức thời thơ ấu mãi
anh không bao giờ quên.

Anh cùng mẹ và anh trai đang đi trên đường Boston, lúc đó anh
khoảng 8 tuổi, Danny đã 12. Họ đi mua ít đồ, nhưng giờ anh
không còn nhớ mua gì, có lẽ là vật dụng hằng ngày và những
thứ khác. Vì phải đi mua những thứ này nên trước khi chưa đến
cửa hiệu, anh đã thấy rất bực mình và mệt mỏi. Mẹ và anh trai
rảo bước đi nhanh, bỏ lại Micheal đi một mình ở phía sau, làm
anh giận đến mức cứ mãi nhìn họ bằng nửa con mắt, anh còn
nhăn mũi khi ngửi thấy mùi cà chua nóng tỏa ra từ trong xưởng
chế biến đồ hộp. “Đi mau lên”. Mẹ đi trước gọi vọng lại. Bỗng
nhiên, Danny ngã lăn trên vỉa hè, Michael cười rộ lên. Anh ngỡ
Danny đang chọc cười người mẹ chẳng có óc hài hước gì. Mẹ vội
chạy đến đỡ Danny dậy, nào ngờ anh lại ngã xuống. Michael còn
nghịch ngợm che một tay lên miệng cười vui, nhưng khi nhìn
thấy sắc mặt của Danny, anh cũng sợ hết hồn.

“Danny?”, mẹ hốt hoảng gọi, “Danny!”.

“Con cũng chẳng biết chuyện gì nữa”. Danny nói.

Michael sợ đến sửng người. Bỗng nhiên anh thấy Johnny
Dimsky và Johnny Ganek ở ngay phía trước. Họ là vận động viên
bóng chày xuất sắc nhất của trường tiểu học St. Cassians.
Michael càng căng thẳng hơn, anh cầu xin Thượng đế, đừng để
họ thấy tình cảnh này.

Từ sau hôm đó, thỉnh thoảng Danny không đi được. Đôi lúc anh
đánh rơi cả cốc sữa xuống đất. Mọi người đều không biết anh sẽ
xảy ra chuyện gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.