CUỐI TRỜI HỢP TAN - Trang 194

Nó đi giữa họ, chẳng nói một lời, chẳng chút tò mò, tay ôm lấy
chiếc mền cuộn thành một khối. Khi đến ngã tư đầu tiên, nó
buông một tay khỏi chiếc mền, chủ động nắm tay Pauline,
nhưng không hề nhìn cô, hơn nữa hình như nó cũng chẳng nghĩ
gì nhiều, biểu hiện này làm Michael thấy rất yên tâm. Anh có
thể tưởng tượng được rằng, từng có người chăm sóc thằng bé,
nó không phải luôn tự làm mọi việc.

Còn một số biểu hiện khác, Michael đang quan sát - điều này có
thể phản ánh cuộc sống trước đây của nó. Chẳng hạn, nó rất
quen với việc ra ngoài dùng bữa. Trong quán “Pizza ngon tuyệt”
cách nhà trọ nửa con phố, nó thành thạo vắt chiếc mền lên lưng
ghế, rồi leo lên ghế ngồi, chờ thức ăn được dọn ra. Nhưng hình
như trước đây Pagan chưa từng thấy bánh hot-dog, vì khi bưng
món này ra, nó nhìn với vẻ ngờ vực. Sau khi biết cách ăn, Pagan
liền ăn ngấu nghiến, cắn từng miếng từ trái sang phải. Dường
như Pagan cũng chẳng mấy quen thuộc với thức uống có gas,
vừa uống một ngụm pepsi nó đã nhăn mũi, nhưng sau đó nó
nhanh chóng uống hết chỗ còn lại. Michael cảm thấy trước đây
nó toàn ăn những món híp-pi, không có đường, thịt cũng rất ít.
Pagan có cách ăn khoai tây riêng. Nó ăn hết phần của mình, rồi
hầu như ăn cả phần của Pauline, sau khi ăn xong một que khoai
thì vội liếm đầu ngón tay của mình. “Ngon không?’, Pauline hỏi,
nó gật đầu.

Có lẽ Pagan không biết nói, nhưng Destiny bảo rằng trước đây
nó từng nói chuyện. Giờ Michael cũng chẳng còn nhớ bọn trẻ
bắt đầu nói chuyện từ năm mấy tuổi. “Cháu bao nhiêu tuổi rồi?”,
anh hỏi nhưng chẳng hy vọng nó trả lời.

Điều làm anh ngạc nhiên là Pagan nhìn thẳng mặt anh. Lông
mày của nó mỏng như sợi chỉ, đậm hơn màu tóc nhiều. Nó chau
mày tựa như một ông lão. Cuối cùng, Pagan tìm được câu trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.