CUỐI TRỜI HỢP TAN - Trang 197

“Dĩ nhiên!”, Michael vừa vui mừng trả lời vừa bò ra khỏi giường
đi mua pizza.

Anh muốn cháu ngoại gọi mình là “Ông” - vì hồi trước anh gọi
ông của mình như thế. Nhưng, nếu Pagan gọi anh là “ông ngoại”
thì cũng được.

Khi chờ pizza ở “Quán ngon”, Michael gọi một cú điện thoại. Anh
tìm thấy số điện thoại ở quầy thông tin, bỏ đồng xu vào, điện
thoại reo mười tiếng hoặc mười hai tiếng, một người phụ nữ
nghe máy.“Có phải viện điều dưỡng Nineteen Fleet Street
không?”, anh hỏi.

“Xin chào, tôi có thể... gặp Becoming không?”.

Đầu dây bên kia phát ra một chuỗi tiếng soàn soạt, sau đó chẳng
ai nói gì. Phía sau quầy hàng, đầu bếp đang rưới sốt cà lên pizza.

“Tôi là Becoming”, Michael nghe có tiếng người nói, “tôi giúp
được gì cho ngài?”.

“Tôi là Michael Anton. Anh nhớ chứ, tôi là bố của Serenity”. “A”.

“Anh xem, chúng tôi đã đặt vé chuyến bay về Baltimore vào sáng
mai cho con bé rồi. Cả mẹ nó và tôi sẽ cùng về với nó, còn cả con
trai nó nữa. Chắc anh tán thành cho nó ở cạnh con trai chứ!”.

“Tôi không biết cô ấy có con”. Becoming nói.

Lẽ nào con bé không nói sự thật sao? Lúc thế này, Michael thấy
lòng mình rối bời, nhưng anh liền trấn tĩnh lại: “Vậy giờ anh
hiểu rồi chứ...”.

“Quả thật, chuyện này cũng làm tôi rất khó xử. Có đứa trẻ thì rắc
rối đây”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.