CUỐI TRỜI HỢP TAN - Trang 323

George biết mình lại rơi vào thế bí. Mỗi lần anh muốn rời khỏi
đều rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan. Pauline hiểu George quá rõ,
“Uống chút cà phê nhé?”, bà hỏi.

“Không, không cần đâu mẹ”.

“Một lúc thôi. Hay là uống thứ khác, nước hoa quả hay bia nhé?”.

“Bọn trẻ chắc đang chờ con về”, George cười nhẹ nói, “con cún đó
to bằng lòng bàn tay đấy mẹ!”.

“Giờ bố con ở đâu?”, Pauline chợt hỏi: “Ở chỗ Anna sao? Nơi đó là
gia đình hạnh phúc của ông ấy sao?”.

“Kìa mẹ!”.

“Có phải nơi đó, con biết đấy, luôn có cảm giác gia đình rất ấm
áp, dễ chịu phải không?”.

“Trông cũng được”. George trả lời, ngoảnh đầu nhìn ra cửa sổ.

“Vì mẹ luôn nghĩ - nếu mẹ sai thì nói mẹ biết - mẹ luôn nghĩ
Anna không phải mẫu người phụ nữ của gia đình. Mẹ thật
không tưởng tượng nổi cô ta bố trí nhà cửa thế nào. Có lẽ nơi đó
có rất nhiều món đồ trang trí nhỏ, ảnh hoặc khăn trải giường
bằng len đan, dĩ nhiên, chắc còn nhiều thứ khác. Nhưng cô ta sẽ
bài trí thế nào? Cô ta thích loại vật dụng gia đình nào?”.

“Ôi, mẹ, con không biết”. George vừa trả lời vừa đi đến phòng ăn.
“Con chẳng có khái niệm về vật dụng gia đình, đó chỉ là một căn
nhà, thế thôi”.

“Nhưng con cũng có chút ấn tượng chứ”, Pauline vội nói, “con
vào căn nhà đó ít nhiều có chút cảm giác, chẳng hạn như rất xa
lạ, rất rối hoặc rất... Con không có chút ấn tượng nào sao?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.