CUỐI TRỜI HỢP TAN - Trang 327

“Thật sao? Tên em cũng rất hay”. Dun nói.

Pauline dựa nửa người trên ghế, tư thế này làm bà rất dễ chịu.
Xe của họ rẽ sang phía Đông, hòa vào dòng xe đông nghẹt.
Pauline thích cuộc sống về đêm, thích hẹn hò - bạn phải sửa
soạn thật đẹp, sau đó vui mừng nôn nao, cùng một người khác
trò chuyện sâu sắc. Dun Osgood không dễ ứng phó, nhưng như
thế làm Pauline cảm thấy có mong muốn chinh phục mãnh liệt
hơn. Dù thế nào, bà chẳng bao giờ thích mẫu đàn ông không có
cá tính, bảo gì nghe nấy.

“Phải rồi, Dun”, Pauline nói, “em vẫn chưa biết, anh có con
không?”.

“Ồ, không, vợ chồng anh không có con”. Lúc nói, anh lại phát ra
tiếng “Ồ” rất đặc trưng. “Thật ra tụi anh rất muốn có con, nhưng
em biết đấy, cuộc sống chẳng phải chuyện gì cũng được như ý”.

“Đấy chính là cuộc sống!”, Pauline đáp lại.

“Thật ra với anh, đây cũng chẳng phải chuyện gì to tát, nhưng
anh biết Mattie rất thất vọng. Cô ấy đối xử đặc biệt tốt với cháu
của mình, phải nói là yêu chiều”.

“Cháu chị ấy chắc ở rất gần vợ chồng anh? Như thế thỉnh thoảng
họ có thể đến bầu bạn với hai người?”.

“Không, không”.

Pauline dừng lại một lúc.

“Em có một trai và hai gái”. Một lúc sau bà lên tiếng. “Thật sao?”,
Dun rất ngạc nhiên. Ông lái xe vào bãi đậu cạnh nhà hàng. “Anh
nghĩ chắc Mattie thích con gái, cô ấy nói con gái theo mẹ hơn
con trai”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.