CUỐI TRỜI HỢP TAN - Trang 79

C

Chương 2

huông điện thoại reo, Pauline nói to: “Các con cứ ngồi yên!
Để mẹ nghe! Ngồi yên đấy!”.

Thật ra, chẳng đứa nào nhúc nhích cả. Lindy và George vừa ăn
sáng vừa lặng lẽ nhìn mẹ. Karen còn quá nhỏ, chưa biết nghe
điện thoại, cô bé không ngừng nhét bột yến mạch nhão nhẹt vào
trong miệng con búp bê.

Bà Anton lê bước chân ra khỏi phòng ngủ đến hành lang trải
thảm, thấy Pauline đang chạy về phía mình, liền nép người vào
tường cho cô qua. Pauline không nghe điện thoại trong bếp, mà
chạy xuống phòng dưới, nghe một cuộc điện thoại khác ở đó.

“Alô?” cô vừa thở dốc vừa bắt máy, vừa nhảy lò cò vì chạy vội
quá nên bất cẩn vấp ngón chân.

“Chào, con yêu”. Mẹ cô nói.

“Ồ, mẹ à”.

“Chà, sao thế con”.

“Con chỉ... mẹ khỏe không ạ?”.

“Khỏe lắm, cám ơn con. Nhưng chị con không ổn rồi. Tối qua,
con bé thấy đau từng cơn trước khi sinh, có lẽ chỉ là cảm giác
của nó thôi, 2 giờ sáng nó có gọi điện đến, bố con thúc mẹ đi
xem thế nào. Con bé cùng Doug nhét đầy một túi hành lý vội vã
đến bệnh viện. Con đoán xem? Bác sĩ bảo là đau giả. ‘Đau giả?!’
nó nói, ‘Không thể nào! Tôi có phải sinh lần đầu đâu! Ông tưởng
tôi không biết ư...’”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.