CUỐN THEO CHIỀU GIÓ (DƯƠNG TƯỜNG DỊCH) - Trang 204

Khi ông Gerald mới đến miền Bắc Georgia thì chưa có

Atlanta, thậm chí một cái gì từa tựa như làng xóm cũng không,
hoang mạc trải rộng khắp vùng. Nhưng sang năm sau, một
ngàn tám trăm ba sáu, Nhà nước cho phép xây dựng một đường
xe lửa về phía Tây – Bắc xuyên qua vùng lãnh thổ của người
Cherokee vừa nhượng lại. Nơi đến của con đường xe lửa dự kiến
– Tennessee và miền Tây – đã được xác định rõ ràng và dứt
khoát, nhưng khởi điểm của nó ở Georgia vẫn còn chưa ngã
ngũ. Mãi đến năm sau, một viên kỹ sư mới đóng một cái cọc
xuống lớp đất sét đỏ để đánh dấu đầu phía Nam của tuyến
đường và Atlanta, lúc mới ra đời gọi là Terminus, bắt đầu chính
thức tồn tại.

Hồi bấy giờ, ở miền Bắc Georgia không có tuyến đường sắt

nào và ở các nơi khác cũng rất ít. Nhưng trong những năm
trước khi ông Gerald lấy bà Ellen, cái khu định cư bé xíu cách
Tara hai mươi lăm dặm về phía Bắc đã dần dần phát triển thành
một làng và những con đường tiến dần lên phía Bắc. Rồi kỷ
nguyên xây dựng đường sắt thực sự bắt đầu. Từ thành phố cổ
Augusta, một tuyến đường sắt thứ hai được mở rộng về phía
Tây xuyên suốt chiều ngang của bang nối với con đường mới
dẫn đến Tennessee. Từ thành phố cổ Savannah, một tuyến
đường sắt thứ ba được xây dựng, mới đầu đến Macon ở trung
tâm Georgia, rồi vươn lên phía Bắc qua hạt của ông Gerald đến
Atlanta để nối liền với hai đường kia và mở cho cảng Savannah
một con lộ về miền Tây. Từ chính cái đầu mối Atlanta mới ra đời
ấy, một tuyến đường sắt thứ tư được mở về phía Tây – Nam tới
Montgomery và Mobile.

Sinh ra từ một tuyến đường sắt, Atlanta lớn lên cùng tuyến

đường sắt đó. Với việc hoàn thành bốn tuyến đường xe lửa ấy,
Atlanta được nối liền với miền Tây, miền Nam, miền Duyên hải
và, qua Augusta, với miền Bắc và miền Đông. Nó đã trở thành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.