CUỐN THEO CHIỀU GIÓ (DƯƠNG TƯỜNG DỊCH) - Trang 282

CHƯƠNG X

S

áng hôm sau, vào giờ ăn bánh quế điểm tâm, bà cô Pittypat

nước mắt đầm đìa, Melanie lặng thinh còn Scarlett thì đầy vẻ
thách thức.

- Mặc kệ cho họ xì xào. Cháu dám cuộc là cháu đã kiếm cho

bệnh viện nhiều tiền hơn bất cứ cô gái nào có mặt ở đó - thậm
chí còn nhiều hơn cả số tiền bán các thứ đồ tầm tầm cũ rích ở
quầy chúng cháu nữa kia.

- Ôi, lạy Chúa, tiền thì có quan trọng gì? – Bà Pittypat rên lên,

hai tay chắp vào nhau vặn vẹo. – Cô thật không dám tin vào mắt
mình nữa, tội nghiệp Charlie mới mất có một năm… và cái tay
thuyền trưởng Butler kinh khủng ấy, hắn làm cho mắt mọi
người đều đổ dồn vào cháu, thật là một con người kinh khủng,
kinh khủng Scarlett ạ. Em họ bà Whiting là bà Coleman lấy
chồng ở Charleston đã kể với cô về hắn ta. Hắn là con chiên ghẻ
của một gia đình cao quý… ôi, làm sao dòng họ Butler lại có thể
nảy nòi ra một kẻ như vậy. Ở Charleston, không ai tiếp hắn, hắn
khét tiếng là kẻ ăn chơi phóng đãng số một. Có một chuyện gì
đó xung quanh một cô gái… chuyện xấu xa đến nỗi bà Coleman
không còn hiểu ra sao nữa…

- Ồ, cháu không tin anh ta lại xấu xa đến thế, - Melanie dịu

dàng nói. – Anh ta có vẻ là người rất mực phong lưu mã thượng
và thử nghĩ xem, anh ta thật gan dạ biết bao mới dám vượt rào
phong toả…

- Chả phải là anh ta gan dạ gì đâu, - Scarlett ngang ngạnh

ngắt lời, rưới nửa cốc siro lên phần bánh quế của mình. – Anh ta
làm thế chỉ vì tiền thôi. Chính anh ta bảo tôi thế mà. Anh ta chả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.