CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 1067

Nhưng mà lúc này Đông Phương Nhuận lại có chấn động lớn trong tâm

trí, trong đầu vẫn quanh quẩn lời nói của Chiến Bắc Liệt.

Trong lòng Đông Phương Nhuận, Đại Tần Liệt Vương vẫn là người có

‘Ý nghĩ đơn giản!’, nhưng không phải nói hắn là một mãng phu, chỉ là vì
hắn là người thẳng thắn bộc trực, hắn chưa bao giờ dùng mưu kế nhỏ nhen.

Trực tiếp, ngay mặt, bá đạo, mạnh mẽ.

Nói thật dễ nghe, đây là người có tấm lòng thẳng thắn, nhưng trong mắt

của Đông Phương Nhuận, cũng có vài phần ngu ngốc, hắn thấy, chỉ cần đạt
được mục đích, quá trình thủ đoạn và vân vân không quan trọng.

Nếu có thể đứng trên đỉnh núi, nhìn non sông vạn dặm, ai không muốn?

Vậy mà lúc này, Đông Phương Nhuận cười cười tự giễu, không khỏi nhớ

lại đêm đó Lãnh Hạ đã đánh giá: Đây là sự khác nhau giữa ngươi và Chiến
Bắc Liệt.

Đông Phương Nhuận thở dài, thì ra chỉ đơn giản như vậy, chỉ cần không

cho hắn cơ hội, chỉ cần không thử, có phải tất cả mọi thứ sẽ thay đổi không?

Hắn đứng dậy, đi vào trong.

Đến khi ngoài cửa động chỉ còn một mình Mộ Nhị, hắn cau mày, cố

gắng suy nghĩ về lời hai người kia vừa nói, sau đó lắc đầu, không hiểu.

==

Đến lúc mọi người xuống tới chân núi Đông Lộc, quả nhiên tuyết rơi.

Tuyết cũng không lớn, bay bay trong không trung, nhìn như những nàng

tiên tuyết đang nhảy múa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.