CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 1069

Hắn vừa nói, vừa phi người lên không trung, rơi vào trong vòng vây của

hơn mười thích khách đón gió mà đứng.

Vạt áo lay động, ưu nhã mà tiêu sái, nhưng mà trong đôi mắt kia, lại có

vài phần bi ai.

Những người kia lại không đánh ngay mà người cầm đầu ôm quyền với

hắn, trầm giọng nói rằng: “Thất hoàng tử, đắc tội!”

Dứt lời, hơn mười người cùng xông lên, và Đông Phương Nhuận cười

lạnh, quần đấu.

Giữa cái lạnh run người, hắn giơ tay nhấc chân có vài phần ưu nhã, vung

tay áo, đá một cái giữa hai chân lộ vẻ cảnh đẹp ý vui, hắn đi lại như thoi
đưa, đâm, chém, … từng chiêu sinh hoa. Nhuyễn kiếm trong tay linh hoạt
giống như rắn, khí thế như gió lốc, như bay như múa trong đêm tuyết.

Lãnh Hạ chọc chọc Chiến Bắc Liệt, nhướn mày cười: “Thích khách thế

này thật hiếm thấy, tiên lễ hậu binh, đúng là hàn huyên trước.”

Trong quan niệm của Lãnh Hạ, nếu ám sát, sẽ phải có nguyên tắc cơ bản

của ám sát, giỏi về ẩn nấp, che giấu khí tức, đánh bất ngờ lúc đối phương
không để ý, một kích mất mạng!

Mà đám người kia rõ ràng không phải là sát thủ chân chính, mai phục

dưới nước sông rất lâu nhưng sát khí lại cuộn trào mãnh liệt đến mức nàng
ở trên bờ còn có thể cảm thấy được, sợ người khác không biết bọn họ muốn
ám sát sao?

Còn có lúc xuất hiện, lại không nhanh chóng động thủ, giành thế chủ

động, mà còn đứng lại hàn huyên cùng đối phương, đây là muốn cho Đông
Phương Nhuận thời gian chuẩn bị, hai bên đấu công bằng sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.