CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 1393

Trong cảm giác đau đớn ấy, không biết đã qua bao lâu, có lẽ chỉ là mấy

nhịp thở, cũng có lẽ đã qua một nén hương hoặc là lâu hơn nữa, cảm giác
đau đớn tận xương tủy ấy mới qua đi, nàng thở phào một hơi, tỉnh lại.

“Chiến Bắc Diễn, Vương bát đản nhà ngươi, lúc gieo giống thì thật chịu

khó, giờ thì…….. những khổ cực này đều nhường cho lão nương hưởng
thụ!”

Tiêu Phượng ngửa mặt lên trời hét lớn một tiếng, làm những người xung

quanh bị hoảng sợ.

Nàng đảo mắt nhìn xung quanh, lúc này số người đuổi theo chỉ còn hơn

mười người.

Tiêu Phượng rất muốn chỉ tay lên trời nói một câu: “Có giỏi thì lại đây!”

Nếu là trước lúc mang thai thì những kẻ này nàng đối phó rất đơn giản,

tới một đánh một, tới hai đánh hai!

Nhưng mà bây giờ……….

Tiêu Phượng nhíu nhíu mày, quyết định thức thời.

Nàng giơ hai tay lên, đặc biệt thành khẩn cười với bọn họ, chân chó nói:

“Lúc nãy, tuyệt đối là hiểu lầm, hiểu lầm thôi, nào nào nào, mau bắt ta về
đi!”

Không đợi bọn hắn đáp lời, nàng đã bồi thêm một câu: “Các ngươi…….

sẽ tìm đại phu cho ta chứ?”

Nam nhân cầm đầu vẻ mặt hung ác, nhìn nàng làm nàng cả kinh, chợt

nghe hắn bật cười một tiếng, giọng nói lạnh lùng: “Đàn bà thối, mạng ngươi
không tốt rồi, Thác Bạt Nhung mà lại coi trọng ngươi, chỉ cần là người hắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.