CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 1433

Thác Bạt Nhung quả thực muốn mắng người, hoàn toàn không theo kịp

tư duy của nữ nhân này, mới vừa rồi còn nói một câu khiến kẻ khác phát
điên, giờ lại hỏi hắn muốn ăn gì?

Thậm chí hắn còn cho rằng, câu vừa rồi chỉ là hắn tự tưởng tượng, nhìn

nàng xem, bộ dạng như chủ nhà đãi khách, hắn hận ngứa răng, chỉ muốn lao
vào cắn cho một phát.

Hắn hơi nghiêng đầu, nhìn ra phía ngoài cửa sổ, không phản ứng.

Lãnh Hạ nhún vai, gọi tiểu nhị tới: “Thường ngày lão bản các ngươi ăn

gì thì mang lên hai phần như thế.”

Tiểu nhị lén nhìn hai người một chút, rồi như hiểu ra, vội vàng rời đi.

Đồ ăn rất phong phú, Lãnh Hạ chỉ nói là mang lên hai phần, thế mà thức

ăn đầy bàn, hương vị đủ cả, làm người ăn thèm nhỏ dãi.

Nàng cũng không khách khí, cầm đôi đũa lên nếm thử một miếng rồi gật

đầu khen: “Tay nghề không tệ.”

Thác Bạt Nhung chống hai tay lên bàn, nghiêng người bế phía phước,

sắc mặt âm lệ, gằn từng chữ hỏi: “Nữ nhân, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?”

Đáng tiếc, chiêu này của Thác Bạt Nhung có thể hù dọa người khác chứ

không hù dọa nổi Lãnh Hạ, dù hắn dùng lực mạnh thế nào, Lãnh Hạ vẫn ăn
rất tự nhiên, mày cũng không nhíu lấy một cái, ăn uống no nê xong, sắc mặt
Thác Bạt Nhung đã vì uất ức tột cùng mà đen đến mức không thể đen hơn.

Nhưng mà câu tiếp theo của Lãnh Hạ với vẻ mặt ghét bỏ mới nói cho

hắn biết, uất ức căn bản là không có tận cùng.

Nàng nói: “Rốt cuộc ngươi có bao nhiêu buồn chán mới có thể ngồi đối

diện ta dưới tình huống như thế?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.