CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 2191

Mọi người ngồi xuống dùng bữa, Lãnh Hạ hỏi ba người Cuồng Phong:

“Vừa vào thành sáng nay à?”

Để tránh bị chú ý, nên lúc trước đã bảo ba người bọn họ đợi vài ngày rồi

hẵng vào thành, giống như Thí Thiên, xé lẻ ra rồi vào.

Ba người gật đầu, trả lời: “Vâng, Vương phi, chắc vài ngày nữa Thí

Thiên cũng sẽ vào thành.

Hàn huyên xong, bắt đầu chính sự.

Mấy ánh mắt đồng loạt nhìn về phía Hoa Thiên, ý nói: Khai đi!

Lần này nhiều người chạy đến tìm hắn như vậy, Hoa cô nương không

phải không cảm động, buông đôi đũa đang định gắp bánh bao xuống, lưu
luyến nhìn rồi xoa xoa bụng, kể lại: “Ta dạo chơi trên biển chừng hai năm,
đang chuẩn bị về, lúc gần đến Nam Hàn thì bị một đám hắc y nhân vây giết,
đến đêm, thuộc hạ muốn để ta nhảy khỏi thuyền thì ta chợt ngất đi.”

Nói đến đây, trong mắt Hoa Thiên ẩn chứa lãnh ý nồng đậm: “Lúc tỉnh

lại, ta bị trói ở trên xe ngựa, đi về phía Di thành, nghe hắc y nhân nói
chuyện ta đã biết là người của Hoa Mị! Thật ra không cần nghe ta cũng
đoán được, nữ nhân kia hận nhất những kẻ không nghe lời mình, ta ký cái
hiệp nghị kia, nàng ta không tức giận mới là lạ, chắc đã tìm ta mất hai năm,
cục tức vẫn nghẹn ở ngực, cuối cùng cũng chờ được ta về!”

Một bàn tay thô ráp nắm lấy tay hắn, Hoa Thiên cong cong khóe mắt,

cảm nhận được sự ấm áp Thác Bạt Nhung truyền cho mình, nói tiếp: “Sau
đó, ta đoán, nhất định là có gian tế, những người đến Đông Sở hoặc đi biển
với ta đều là tâm phúc, ta nghĩ mãi nhưng thật sự là không muốn nghi ngờ
bất cứ ai…… Sau đó ta nghĩ đến, lúc ở trên thuyền, Lạc Cầm hỏi ta lúc về
rất nhiều lần, lúc đó không để ý, giờ nghĩ lại…..”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.