CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 2394

Các hán tử trong quán trọ, đều cầm vũ khí lên đi về phía bọn họ.

Mày liễu nhướn lên, Lãnh Hạ hứng thú nhìn, có ý gì đây…..

Cướp?

Nàng khẽ cười một tiếng, đang muốn động, thì có một nữ tử trên lầu hai

quát to: “Nếu dọa chạy khách của cô nãi nãi, các ngươi đều cút ra ngoài
ngay!”

Tiếng quát này có vài phần hấp dẫn, vô cùng lười biếng kiều mị, cũng

khiến các nam nhân ở dưới đồng loạt thu hồi binh khí, liếc mắt nhìn các
nàng một cách không rõ, rồi quay lại chỗ ban đầu, đánh bạc, uống rượu,
đánh nhau, ngủ, tất cả như cũ.

Lãnh Hạ nhìn lên trên, trên cầu thang cũ nát có một nữ tử, chưa đến ba

mươi tuổi, dáng vẻ lười biếng, rất phong trần. Nhưng ánh mắt của nữ tử
này, trong đôi mắt hổ phách kia, có vài phần tang thương, vài phần ngang
bướng, vài phần mị hoặc, câu nhân mà không biết.

Nhanh như chớp, dáng người mềm mại đã thả mình lao xuống, vắt chân

nằm trên bàn gỗ bẩn thỉu, chống đầu ngái ngủ hỏi: “Khách quan, ở trọ?”

Lãnh Hạ kéo một cái ghế cũng bẩn thỉu ra, nhưng không ngại, thản

nhiên ngồi xuống.

Nàng nhướn mày hỏi: “Ở trọ thì sao? Mà không ở trọ…. thì như thế

nào?”

Nữ tử nhấc mí mắt lên, liếc nhìn nàng một cái, rồi đảo qua đám hán tử

trong đại điện, khẽ cười nói: “Không ở trọ thì không phải khách của cô nãi
nãi, mà không phải khách của cô nãi nãi thì có làm sao ta cũng không xen
vào!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.