CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 2404

Đúng vậy, đó là Phù thành nhưng cũng không phải là Phù thành.

Đây chỉ là một tòa thành mang tên Phù thành thôi, trong ấy đã không

còn người nữa, linh hồn của một thành trấn là bách tính, mà ngôi thành này
đã không còn bách tích lúc trước, đã không còn phù dung bảo tàng, đã
không còn thương nhân tính toán chi li, đã không còn trẻ con ba tuổi biết
gảy bàn tính…….

Nơi không ai quản lý này chỉ trùng hợp ở chỗ Phù thành ngày xưa thôi!

Lãnh Hạ nhìn ông đã bình thường lại: “Ta đã đồng ý với tiền bối thì nhất

định sẽ tuân thủ, sẽ cho ông một Phù thành chân chính, lấy thương làm
danh, lấy tài làm tiếng!”

Lão ngoan đồng cười híp mắt nhìn nàng, cười to hoan hô: “Nha đầu tốt!

Nha đầu tốt!”

Bỗng nhiên, ông rụt cổ lại, trốn sau Diệp Nhất Hoàng đang cười tủm

tỉm, nhỏ giọng bĩu môi: “Đầu gỗ.”

Mộ Nhị chậm rãi chuyển động con ngươi, thu hồi lại vẻ ghét bỏ, tiếp tục

ngơ ngác bước đi.

Chiến Thập Thất hiếu kỳ chạy đến bên cạnh lão ngoan đồng, hỏi nhỏ:

“Sư phụ, sao người lại sợ nhị sư huynh?”

Lão ngoan đồng gãi đầu một cái, lập tức đứng thẳng lên, trừng mắt: “Ai

sợ? Sợ gì? Vi sư chỉ……”

Ông nuốt nước miếng một cái, vừa liếc Lăng tử vừa lén lút nói thầm với

mỗ tiểu hài nhi: “Vi sư chỉ khinh bỉ hắn, đúng, khinh bỉ! Rất nhàm chán,
không thú vị, rất khô khan, đúng là không phải đồ đệ của vi sư!”

Mỗ tiểu hài tử trợn trắng mắt, muốn lừa ai thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.