CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 2407

Chẳng phải chính là cảnh còn người mất sao?

Bây giờ ở cửa thành, chỉ còn tiếng chém giết, tiếng đánh nhau, tiếng kêu

rên, tiếng mắng chửi, tiếng binh khí va chạm, còn có tiếng thủ vệ chửi bới:
“Có vào thành không, không có tiền thì cút qua một bên đi!”

Người nói chuyện là một đại hán khoẻ mạnh, một mắt bị che bởi miếng

vải đen, còn mắt kia thì vằn tơ máu, giận dữ nhìn bọn họ.

Lão ngoan đồng ghét sát vào gần Lãnh Hạ cảm thán: “Người này chính

là sát thần hung danh hiển hách trên giang hồ, mười năm trước giết cả nhà
mình, thành danh sau một đêm, làm nhiều việc ác hoàn toàn không có nhân
tính, bị người trong võ lâm đuổi giết thay trời hành đạo, mấy năm trước đã
mai danh ẩn tích, không ngờ lại ở đây.”

“Kia nữa!” Ông chỉ vào một nam nhân dáng vẻ thư sinh, giới thiệu:

“Người kia nhìn mới chỉ hai mươi tuổi nhưng thật ra đã gia nhập giang hồ
hơn ba mươi năm, bây giờ…… lão nhân gia xem nào, cũng phải hơn năm
mươi tuổi. Chuyên luyện thải âm bổ dương là hái hoa, một thân tà công
danh chấn võ lâm.”

“Ai nha, người kia người kia…..” Lão ngoan đồng kinh hoảng nhảy ra

phía sau hai bước, ghét bỏ nhìn một nữ tử ở phía xa: “Nữ tử đeo khăn che
mặt kia chính là Độc nương tử, công phu bình thường nhưng toàn thân đều
là kịch độc, ngay cả máu cũng độc, chỉ cần đến gần nàng ta trong vòng ba
thước tuyệt đối xong đời!”

Lãnh Hạ chớp chớp mắt, có hứng thú hỏi: “Người cũng xong?”

“Sao có thể, lão nhân gia là ai, lúc làm mưa làm gió trên giang hồ,

những …… tiểu oa nhi này còn chưa sinh ra đâu!” Lão ngoan đồng cũng
chớp chớp mắt theo, dương dương đắc ý: “Sao phải sợ nàng ta? Ngốc a
ngốc a, lớn tuổi a!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.