CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 2456

“Ưm ưm ưm, ưm ưm ưm!” Hoa Thiên phun cát ra, hắn vò khăn, mím

môi, không dám há miệng nữa.

Nhưng sáu chữ kia, mỗ tiểu hài tử cũng hiểu.

Gọi ta, Hoa tỷ tỷ!

Chiến Thập Thất vẻ mặt do dự, chọc chọc ngón tay yếu ớt nói: “Nhưng

Hoa cô cô……..”

Hoa cô nương chớp chớp mắt, chờ câu nói kế tiếp: “Hử?”

“Gần đây có vẻ già!”

“A…….”

Một tiếng kêu thảm thiết lao thẳng lên trời, thậm chí cả cát cũng giật

mình một cái.

Hoa cô nương vẻ mặt oán hận, òa khóc nhào vào lòng Thác Bạt Nhung.

“Mất mặt!”

Thác Bạt Nhung trợn mắt liếc hắn một cái rồi bất đắc dĩ bóp trán.

Trong sa mạc nguy hiểm nơi nơi, mọi người luôn căng thẳng, không

dám thả lỏng chút nào, mấy hôm nay mệt mỏi rã rời.

Giờ có Hoa Thiên ầm ĩ, chợt cảm thấy thoải mái không ít.

Ầm!

Một tiếng vang thật lớn truyền đến.

Mọi người quay đầu lại nhìn thì thấy một con lạc đà đang quỵ xuống

đất, hai mắt run rẩy, còn ở dưới thì có một vật đen như mực, há miệng gặm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.