CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 2615

Đại Tần Chiến thần hòa thành hòn vọng thê, chờ tức phụ quay về.

Mặt trời mọc rồi lặn, chờ suốt hai ngày, hòn vọng thê này tính khó nóng

nảy, lửa giận phun loạn, ai gặp liền không may.

Lúc này, xui xẻo nhất chính là Chung Thương.

Hắn đứng trước bàn, nghiêm chỉnh báo cáo: “Gia, ám vệ truyền tin về, ở

cửa thành Đạc Châu từng gặp qua một người, hơi giống Nhuận, nhưng chỉ
nhìn thấy một cái bóng ở xa, lúc chạy đến thì người kia đã biến mất.”

Chiến Bắc Liệt gõ gõ bàn, nâng mí mắt lên: “Hơi giống? Một cái bóng?

Đã biến mất?”

Hỏi một câu, khí thế lại mạnh hơn một phần.

Chung Thương âm thầm giảm sự tồn tại của mình đến mức thấp nhất,

yên lặng nguyền rủa hai huynh đệ Mục Thiên Mục Dương, thông báo một
câu như vậy xong chạy luôn, ném cho hắn nhiệm vụ gian nan này, không
thấy mấy hôm nay, gia chờ Tiểu Vương phi đến xanh cả mắt sao?

Hai người này, rất tiện!

Chiến Bắc Liệt chậm rãi đứng lên, nhìn sắc trời tươi đẹp bên ngoài, càng

nhìn càng thấy không vừa mắt.

Nổi giận đùng đùng đi đến trước mặt Chung Thương: “Ám vệ Liệt

Vương phủ ta trở nên vô năng như thế từ lúc nào? Tìm có một người mà
mất thời gian lâu như thế? Hơi giống? Một cái bóng? Đã biến mất? Ngươi
đúng là không biết xấu hổ mới nói được thế! Ngươi nói được, nhưng lão tử
không nghe nổi!”

Chung Thương cực kỳ tủi thân, trời đất bao la muốn tìm một người đâu

có dễ, chỉ cần chọn đường đi hẻo lánh một tý, còn dịch dung thì có phải nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.