CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 2683

Cảm nhận hơi thở ấm nóng của hắn phun lên mặt, Lãnh Hạ nhìn về phía

xa, nháy nháy mắt nói: “Không có phù dung, nhưng có người.”

“Người nào?”

Chiến Bắc Liệt quay đầu thì thấy ở cuối thôn có một căn nhà đơn sơ,

một bà lão đang ngồi cạnh một đống rỏ trúc, và một đứa trẻ sáu bảy tuổi
đang chăm chú nhìn, vỗ tay sùng bái.

Chiến Bắc Liệt hậm hực buông lỏng tay, im lặng bĩu môi.

Lãnh Hạ nghiêng đầu, cười tủm tỉm ném cho hắn một ánh mắt: Hổ giấy.

Mỗ nam khiêu mi, cắn răng: Chờ đấy, tối sẽ chỉnh đốn nàng!

Nàng kiếm khi mặc kệ coi như không thấy, gió nhẹ lướt qua gò má làm

nàng cảm thấy sự yên ả của nơi này, nhìn đứa bé gái kia, không khỏi nhớ
đến tiểu Ca Dao.

Mỗ nam không vui nhìn đứa bé gầy gò kia, phản bác: “Tức phụ, con gái

chúng ta mà trưởng thành, nhất định sẽ xinh đẹp hơn!”

Lãnh Hạ cũng bĩu môi, nam nhân này, nữ nhân khắp thiên hạ đều không

đẹp bằng con gái hắn, nghìn tốt vạn tốt cũng không bằng con gái tốt, trời
đất bao la con gái là lớn nhất!

Nhìn bộ dạng ghen tuông của nàng, Chiến Bắc Liệt lập tức giơ tay thề:

“Trời đất bao la, tức phụ là lớn nhất!”

Lòng hư vinh được thỏa mãn, nàng cũng lười so đo với hắn, đứa bé kia

nhìn thấy hai người liền bất động không vỗ tay nữa, bà lão được đứa bé đỡ
dậy, qua lời nói thì có lẽ cũng từng xem sách: “Chào hai vị, nơi này đơn sơ,
mong rằng khách nhân bỏ quá cho.”

Lãnh Hạ và Chiến Bắc Liệt cũng khách khí cười nói: “Đa tạ bà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.