CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 2746

“Thái hậu nương nương nghĩ xem, sao tự nhiên rùa lớn lại bò lên bờ,

trên mai còn có chữ cổ, nhất định là rùa thần a! Trời xanh hạ chỉ, báo trước
ngày Đông Sở chúng ta, Hoàng thượng chúng ta xưng bá thiên hạ sẽ không
còn xa nữa!”

Thái giám nói liến thoắng, Thái hậu cũng rất mừng rỡ, nhìn về phía bên

ngoài cung, như là cảm thấy những tiếng reo hò của bách tính.

“Tứ hải quy nhất, vũ nội giai thần!”

Bà gật đầu, vui mừng cười nói: “Nghe nói trận chiến trước thua Đại Tần,

lần này, hải quân nhất định sẽ càng phấn chấn!”

“Con rùa kia đâu?”

“Bẩm nương nương, thờ cúng, đưa lên Thanh Long Tự, bách tính thay

phiên quỳ lạy.”

Hỏi đáp thêm vài câu nữa rồi bà cố kìm nén tâm tình, lại hỏi: “Hoàng

thượng có tin tức gì không?”

Thái giám ngượng ngùng ho khan một tiếng, thận trọng khuyên giải:

“Không có, Thái hậu nương nương đừng lo lắng, Hoàng thượng làm việc có
chừng mực.”

Khuôn mặt dịu dàng chợt trầm xuống, nét mặt vốn cười giờ trở nên giận

dữ: “Có chừng mực…… lông cánh nó cứng cáp rồi, giờ làm gì cũng không
cần báo cho Ai gia nữa, biến mất liền ba tháng, tốt…. tốt!”

Mặc dù trong lòng có chút lo lắng cho an nguy của con trai, nhưng càng

nhiều là sự tức giận vì bà đã không thể nắm mọi chuyện trong lòng bàn tay.

Chung hoạn nạn lại không thể chung phú quý!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.