CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 2820

Vậy mà tên tân binh trong non choẹt này lại vô cùng bình tĩnh, từ đầu

đến cuối không nhăn mày lấy một cái, quả thật là không thể trông mặt bắt
hình dong mà, rất đảo điên!

Mặc dù đã được uống ma phí tán nhưng Đặng Quý vẫn kêu gào rên rỉ,

tiếng thê thảm của hắn khiến huynh đệ Đặng Phú cắn răng quay đầu đi
không đành lòng nhìn, còn những người khác thì lui ra ngoài vài bước.

Sau đó bọn họ thấy tân binh kia, rốt cuộc cũng có chút biểu cảm.

Hắn cau mày lại, đập đầu Đặng Quý một cái, giọng nói nhẹ nhàng

nhưng rất nghiêm nghị: “Câm miệng!”

Phịch.

Mọi người ngã quỵ.

Không có nhân tính a không có nhân tính a, mạng người ta đang nằm

trong tay ngươi lại còn không cho người ta kêu đau.

Một lát sau, tất cả mọi người đều thừ người ra.

Từ bên trong xe ngựa, một cánh tay hôi thối đầy bọc mủ bay ra ngoài rơi

xuống bên cạnh người vừa khuyên bảo Đặng Phú lúc nãy.

Người nọ hét lên một tiếng rồi vội vàng nhảy ra xa, vết thương ở chân

không chữa mà tự khỏi.

Chỉ thấy tân binh kia bước ra, chậm rãi ngẩng đầu, mỉm cười với hắn ta:

“Giữ lại một kỉ niệm.”

Mọi người: “…..”

Trong những tiếng nôn mửa ầm ĩ, Tào quân y giật mình tỉnh lại, thấy

Lãnh Hạ đã cắt xong liền vội vàng làm nốt những công việc còn lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.