CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 299

Lãnh Hạ không biết đã nhiều ngày nay Chiến Bắc Liệt bị làm sao, chỉ

cần chỗ nào có Mộ Nhị, chỗ đấy sẽ có hắn.

Độc của quan viên đã được giải, sắp tới sẽ là ngũ quốc đại điển, hắn

không tới quân doanh cũng không vào triều, quân vụ, chính vụ đều mang
đến thư phòng xử lý, bất cứ lúc nào, chỗ nào, chỉ cần Mộ Nhị xuất hiện ở
xung quanh nàng trong vòng mười thước, Chiến Bắc Liệt như một trận
cuồng phong lao tới từ thư phòng.

Như bây giờ, Mộ Nhị mặt không đổi sắc bắt mạch cho nàng, Chiến Bắc

Liệt ngồi bên cạnh, một đôi ưng mâu như đèn pha nhìn chằm chằm Mộ Nhị.

Lát sau, Mộ Nhị thu hồi ngón tay thon dài đang đặt ở cổ tay Lãnh Hạ,

bạc môi khẽ mở, phun ra hai chữ: “Không ngại.”

Lãnh Hạ vốn rèn luyện cơ thể tốt nên rất khỏe mạnh, hơn nữa mấy ngày

nay đều nằm trên giường tĩnh dưỡng, thương thế đã từ từ khôi phục.

Thấy nàng gật đầu tạ ơn Mộ Nhị, Chiến Bắc Liệt lập tức cảnh giác nheo

mắt lại, ngữ điệu thâm trầm mang mùi dấm chua sặc sụa, kiên quyết bảo vệ
chủ quyền: “Ơn cứu giúp của thần y, bổn vương thay nội tử đa tạ.”

Lời này chủ yếu muốn nói ngươi chạy đi đâu thì chạy đi, mẫu sư tử này

đã có chủ.

Nội tử……..

Lãnh Hạ đang cầm chén thuốc Nghênh Tuyết bưng lên, nghe vậy thì

cánh tay nhất thời run rẩy, Mộ Nhị hiển nhiên là không hiểu hàm nghĩa
uyên thâm trong đó, vẫy vẫy tay với Chiến Bắc Liệt, thái độ kia muốn bao
nhiêu chân thành có bấy nhiêu chân thành.

Ngay tại thời điểm Chiến Bắc Liệt cảm thán ‘Kẻ lỗ mãng kia cũng thực

thức thời’, Mộ Nhị nhíu nhíu mày, ánh mắt chuyển qua trên người Lãnh Hạ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.