CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 302

phàm phu tục tử không thể hiểu được.

Mấy người bọn họ vừa ngồi thủ sẵn vung nồi thảnh thơi xem cuộc chiến,

vừa thầm nghĩ, đi theo tiểu Vương phi thực nhàn nhã a, không có việc gì
làm không nói, còn có thể xem cao thủ so chiêu.

Nhìn tư thế gia và thần y giao tranh kìa, rất suất!

Hai chưởng đánh vào nhau, nổ giữa không trung, một trận gió thổi ra tứ

phía, khí tức sắc như dao a, mắt thấy sắp cắt đứt người mình, bốn người
không ai bảo ai mà cùng phi thân về bốn hướng, trong lòng còn rất sợ hãi
vỗ vỗ ngực, ừ, nhàn nhã thì nhàn nhã, nhưng cũng vô cùng nguy hiểm, đang
định mở miệng nói chuyện, liền thấy Lãnh Hạ thản nhiên đi ra, bạch y bay
phấp phới trong gió, trắng muốt như tuyết, không vương chút bụi trần, đi lại
có vẻ cực kỳ thong thả, như đám mây lững lờ trôi nhưng trong nháy mắt đã
tới gần đây.

Đánh giá Lâm Thanh một tháng không gặp, không nói hai lời lập tức ra

chiêu, Lâm Thanh kinh hãi rút lui về phía sau, vừa tránh được một chưởng
phía dưới, còn chưa hoàn hồn đã bị nàng nắm lấy yết hầu.

Lãnh Hạ thu thế, khẽ gật đầu: “Cũng không tệ lắm, đi theo ta.”

Lâm Thanh thở phào, cuối cùng cũng không khiến cô nương thất vọng,

huấn luyện một tháng ít nhất cũng tránh được một chiêu của cô nương.

Lãnh Hạ đi thẳng ra phía ngoài, cũng không nhìn hai người vì nàng mà

đánh nhau đến khói lửa mịt mù, vừa đi vừa phân phó Cuồng Phong ba
người: “Lúc ta trở về, phục hồi nguyên trạng.”

Ba người nháy mắt mấy cái, lại nháy mắt mấy cái, đồng loạt nhìn trời,

vừa rồi kẻ nào nói là nhàn nhã?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.