Tới buổi tối, Lãnh Hạ rửa mặt xong bèn hơi vận động một chút, chuẩn bị
trở về phòng ngủ.
Đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân tới, quay đầu nhìn lại, mày liễu
nhất thời nhíu lại.
Chiến Bắc Liệt khoác áo bào rộng thùng thình, vạt áo hở rộng, lộ ra cơ
ngực màu đồng cổ cứng cỏi, tóc đen dài tùy ý buộc ở phía sau, vô cùng gợi
cảm bước vào trong uyển, không đợi Lãnh Hạ hỏi, hắn nhếch miệng cười,
thanh âm trầm thấp nói: “Bổn vương tới tìm ngươi chơi cờ.”
Lãnh Hạ không nói gì, biết rằng dù đuổi người này cũng không đi, trực
tiếp đi vào phòng.
Chiến Bắc Liệt âm thầm nắm tay, nhắm mắt đuổi theo, đột nhiên, Đại
Tần Chiến thần sắc mặt vặn vẹo, nhìn thấy bên ngoài phòng ngủ của Lãnh
Hạ có một cái lồng sắt, mà trong lồng là ………. Tiểu Thanh.
Phượng mâu xẹt qua tia ý cười, Lãnh Hạ không nhìn vẻ run rẩy của hắn,
nhướn mày hỏi: “Không phải chơi cờ sao?”
Chiến Bắc Liệt lên tiếng, lơ đãng vén y bào lên, lộ ra bắp chân rắn chắc.
Lần này đánh cờ không giống lần trước, Chiến Bắc Liệt tư thế đổi liên
tục, khi thì nằm nghiêng sang, cảnh xuân trước ngực như ẩn như hiện, lúc
thì khuôn mặt mê man, vô cùng mị hoặc, khi thì khẽ duỗi chân, cơ thể tráng
kiện lộ ra khí phách mười phần.
Ngay cả âm thanh nói chuyện với nhau cũng vô cùng gợi cảm, hết sức
hấp dẫn.
Chiến Bắc Liệt hơi nhíu mi, nhìn thế cục vô cùng vặn vẹo, khó hiểu nói:
“Thế cờ sao đã thành ngõ cụt?”