CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 440

Chiến Bắc Liệt gắt gao nhìn chằm chằm biểu tình Lãnh Hạ, cảm thấy

được mẫu sư tử bất luận là cuồng vọng, bưu hãn, sắc bén, lạnh lùng ……..
Mỗi một biểu tình đều độc nhất vô nhị, làm cho hắn run sợ.

Bỗng nhiên, Lãnh Hạ nhếch miệng cười, Chiến Bắc Liệt quay đầu nhìn

lại.

Ngay sau đó hắc y nhân ‘phụt’ một tiếng, phun ra máu tươi, hắn rốt cục

không chống đỡ được, dùng tiếng nói khàn khàn hộc ra câu đầu tiên: “Là ta
giết.”

Chiến Bắc Liệt lạnh lùng cười: “Ai hỏi ngươi cái này, rừng rậm ngoại ô,

lần phục kích đó.”

Lãnh Hạ chậm rì rì nói tiếp: “Ta là lần đầu tiên ngã xuống như vậy,

ngươi thực không tồi.”

Hắc y nhân đảo mắt, dừng tầm mắt lại trên người Lãnh Hạ, ánh mắt âm

ngoan: “Ngươi đáng chết! Lúc ta giết ngươi, rõ ràng mạch đã không đập
nữa, sao ngươi lại không chết?”

Chiến Bắc Liệt đột nhiên sửng sốt, nhưng rất nhanh hồi phục bình tĩnh,

trên mặt một tia biểu tình dư thừa cũng không có, coi những lời hắc y nhân
nói chỉ là bình thường đến không thể bình thường hơn.

Lãnh Hạ khi nghe hắc y nhân nói những lời này, trước hết là quay đầu

nhìn Chiến Bắc Liệt, thấy hắn biểu tình bình thường đến không thể bình
thường hơn, ngược lại sửng sốt, Lãnh Hạ chớp mắt mấy cái, trong mắt ẩn
chứa kinh ngạc, người này, sẽ không hoài nghi sao?

Cảm nhận được ánh mắt của nàng, Chiến Bắc Liệt nghiêng đầu nhìn

sang, bỗng nhiên nhếch miệng cười, tươi cười kia trong sáng mà nhiệt liệt,
giống như mặt trời chói sáng, trong đó bao hàm tín nhiệm, ngoại trừ tín
nhiệm cũng chỉ có tín nhiệm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.