CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 441

Lãnh Hạ tim đập nhanh lên mấy nhịp, nhanh chóng dời ánh mắt, khóe

môi không tự giác tràn ra một hình cong ấm áp, trong ám lao lạnh lẽo ẩm
ướt này, lòng vẫn lạnh như băng lại bị nụ cười của Chiến Bắc Liệt sưởi ấm,
tạo ra một lỗ hổng trong tâm can nàng.

Giữa không trung hắc y nhân càng nói càng kích động, hắn nghiến răng

nghiến lợi trừng mắt: “Ngươi …….. là người hay quỷ? Sao ngươi không
chết? Ngươi rõ ràng đã chết!”

Lãnh Hạ thản nhiên nhướn mày, nhún nhún vai nói: “Ta không chết mà

vẫn sống, ngươi lại thành tù phạm, ông trời thực không công bằng.”

Hắc y nhân không ngừng cười to, ngửa đầu cười khiến toàn thân đều run

lên, nước mắt cũng chảy ra: “Thực không công bằng ……… Ha ha ha ha
………. Ngươi rõ ràng đã chết ……. lại sống lại …….. ngươi rõ ràng đã
……… “

” Tiếp tục đánh!” Chiến Bắc Liệt vung tay, cắt ngang tiếng cười kia,

phân phó Cuồng Phong: “Đánh tới lúc hắn nói ra lời bổn vương muốn!”

Hắc y nhân nhất thời luống cuống, dừng tiếng cười, luôn miệng kêu:

“Đừng đánh, ta nói!”

Chiến Bắc Liệt lông mày nhíu chặt, cái chữ kia làm hắn sợ hãi và có

chút đau lòng, duỗi tay ôm lấy vai Lãnh Hạ, chỉ có cảm nhận được độ ấm
của nàng hắn mới hơi hơi thở phào nhẹ nhõm.

Đây là lần đầu tiên hắn cảm giác Lãnh Hạ cách xa hắn như vậy ……

Hắc y nhân nhắm hờ mắt, trầm mặc hồi lâu, rồi nhận tội: “Bắc Yến công

chúa là ta giết, lần trước phục kích tại rừng rậm cũng là ta, Đại Tần Hoàng
đế và Hoàng hậu phu thê tình thâm, lại có tin báo Hoàng hậu đã có mang,
chủ tử ra lệnh ám sát Hoàng hậu, đối với Đại Tần Hoàng đế mà nói đảm
bảo là một đả kích trí mạng. Ta là ……. thủ hạ của Đông Sở Đại hoàng tử.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.