Lãnh Hạ nhìn năm người đã không thể nói cũng không thể cử động, năm
người hơi thở mong manh, cố gắng chống cự nhìn nàng, nhất là Tề Thịnh,
vạn phần cố gắng và chờ mong nhìn nàng.
Hơi hơi gật gật đầu, Lãnh Hạ phân phó Chu Phúc: “Nâng vào đi, tìm Mộ
công tử khám và chữa bệnh.”
Rốt cục, năm người nhẹ nhàng thở phào, đồng loạt ngất.
Đột nhiên, hai người vừa bước vào Vương phủ, không hẹn mà cùng
dừng lại, có một cảm giác dâng lên, trên người hai người có một tầm mắt kỳ
lạ mà sắc bén vô cùng, như là muốn nhìn thấu tâm can bọn họ.