CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 560

Lãnh Hạ và Tiêu Phượng liếc nhau, Tiêu Phượng không thú vị bĩu môi,

trò hay đã xong, vậy tan cuộc đi!

Đã là chạng vạng rồi, vầng trăng non cũng đã e lệ nhô lên sau đỉnh núi.

Lãnh Hạ ra khỏi Việt Vương phủ, đem Tiêu Phượng đưa đến cửa cung,

sau khi lưu luyến cùng nàng liền bước chậm về Liệt Vương phủ.

Lúc này sắc trời đã có chút tối, nhưng trên đường vẫn rất náo nhiệt, cờ

bay phấp phới, cửa hiệu ồn ào, hai bên đường đầy những gánh hàng rong,
vạn phần náo nhiệt.

Lãnh Hạ không khỏi nhớ tới lần dạo phố cùng Chiến Bắc Liệt, túi áo

căng phồng còn giơ giơ xâu mứt quả cho nàng, khóe miệng chậm rãi cong
lên.

Đột nhiên, một người lao về hướng nàng, cánh tay giơ lên, một thanh

niên áo xám lướt qua sườn nàng.

Lãnh Hạ khẽ cong môi, ngọc thủ vươn ra, lát sau thu tay về đã cầm lấy

một tập ngân phiếu, chính là ngân phiếu vừa bị thanh niên kia trộm đi,
người thanh niên kia chạy thật nhanh tới một ngõ nhỏ rồi vui tươi hớn hở sờ
sờ trong ngực, lập tức trừng mắt.

Suy nghĩ một hồi, liền biết gặp phải người trong nghề, trong nháy mắt

dâng lên ý chí chiến đấu, không tin không lấy lại được.

Lãnh Hạ cảm nhận được phía sau có người, liền nổi lên tâm tư trêu tức,

bước chậm lại chờ hắn đi tới, sát thủ chi vương cũng không phải chỉ biết
giết người, trộm đồ ư? Nàng là tổ tông của kẻ trộm.

Đúng lúc này, vẫn là cánh tay kia lướt qua cổ tay áo nàng, kẹp lấy tập

ngân phiếu rồi nhanh chóng nhét vào ngực, vô cùng đắc ý bước nhanh về
phía trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.