CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 796

Nếu Diệp Nhất Hoàng biết, sau khi Lãnh Hạ ném hắn đi thì suy nghĩ

chuyện có nên mang cơm trưa về cho Chiến Bắc Liệt không thì chắc chắn
sẽ ngửa đầu gào to phân biệt đối xử, sao thái độ lại kém xa nhau như vậy.

Diệp Nhất Hoàng không dám nói linh tinh nữa, kiên quyết ngậm miệng

không nói chuyện, sợ Lãnh Hạ lại ném văng hắn lần nữa thì hắn không chắc
mình còn có thể đổi hướng cho mông chạm đất nữa hay không.

Đương nhiên, không nói lời nào không có nghĩa là không thể làm gì,

Diệp Nhất Hoàng nhìn thấy tư thế ăn cơm của Lãnh Hạ, nhìn đến tim đập
rộn ràng, kiên quyết vâng theo ý tứ của ‘Huynh đệ’, ánh mắt từ từ sáng hẳn
lên.

Lãnh Hạ thấy hắn rốt cục cũng thức thời nên mặc kệ hắn ngồi ở phía đối

diện mình, chuyên tâm ăn cơm.

Thật ra nếu như lúc trước thì tốc độ ăn cơm của nàng tuyệt đối có thể so

với gió thu cuốn hết lá vàng, con người lúc ăn cơm, ngủ sẽ không tự giác
mà hạ thấp cảnh giác, đối với sát thủ chi vương mà nói, đó là điều không
thể phát sinh.

Cho nên lúc Lãnh Hạ ngủ thì vẫn duy trì trạng thái cảnh giác, chỉ cần

một ngọn cỏ bị gió thổi lay nàng cũng có thể tỉnh lại ngay lập tức trong tư
thế sẵn sàng chiến đấu.

Ăn cơm cũng vậy, có thể ăn no thì ăn no, không cần chú ý hình thức, ăn

nhanh được bao nhiêu thì ăn nhanh bấy nhiêu, lâu dần cũng thành thói
quen.

Nhưng từ khi đến thế giới này, ăn cùng Chiến Bắc Liệt vô số lần, hắn

cũng không hề nhắc nhở nàng là ăn chậm lại, tuy rằng nàng cảm thấy không
có chuyện gì nhưng nhìn đôi mắt hắn tràn ngập đau lòng thì cũng không tự
giác mà giảm dần tốc độ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.