CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 794

Diệp Nhất Hoàng nghĩ mãi không ra, tự động quy kết là vì còn chưa đủ

thảm, tiếp tục nói lung tung cho Lãnh Hạ nghe, nói thương tâm đến mức
người nghe rơi lệ, ngay cả hán tử đang ăn ở cách vách cũng đỏ mắt, cực
thương xót liếc mắt an ủi hắn một cái.

Hắn nghĩ không ra là vì hắn không biết, đời trước của Lãnh Hạ là một

người vào sinh ra tử, cho nên cảm thấy chả có gì.

Hơn nữa, trong lòng Lãnh Hạ không có cái gì gọi là đồng cảm, vả lại

Diệp Nhất Hoàng cũng chỉ là người ngoài, nàng giải quyết đám sơn tặc giúp
hắn cũng do là có chút liên quan tới nàng, đồng ý đi ăn cơm cũng chỉ vì
nàng đói bụng mà thôi.

Đối với một người ngoài, thì cho tới bây giờ sát thủ chi vương luôn luôn

thiếu hụt sự thương hại chứ đừng nói tới sự đồng tình, ngay cả một chút
quan tâm cũng chả có.

Cho nên, sau khi nghe đoạn chuyện thương tâm đau lòng của hắn, Lãnh

Hạ cũng chỉ thản nhiên gật gật đầu, tiếp tục ăn cơm.

Diệp Nhất Hoàng uể oải trong khoảng thời gian một nén nhang, lại cố

lấy lại ý chí chiến đấu, thi hành phương pháp người thứ hai, săn sóc!

Hắn từ đầu đến cuối đều không ăn, vừa ân cần giới thiệu món ăn cho

Lãnh Hạ, lại vừa rót nước bưng trà rất chu đáo, mồm mở rồi lại khép, cứ
liên tục không ngừng nghỉ.

Lãnh Hạ cau mày, cảm thấy xung quanh đã rất ồn ào, hắn lại cứ khua

môi múa mép, gắp thức ăn khiến nỗi bực bội của nàng tăng đến cực điểm.

Lãnh Hạ buông bát đũa xuống, mỉm cười với hắn, sau đó……….

Diệp Nhất Hoàng đang bị nụ cười này làm cho choáng váng, sau đó lại

càng choáng váng vì cả người hắn đang bay trên không trung, đầu thì đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.