CƯỚP TÌNH: TỔNG GIÁM ĐỐC ÁC MA RẤT DỊU DÀNG - Trang 369

“Em chắc chắn em không đi sai chỗ? Đây là nhà tôi.” Thư Phiến Hữu

chỉ mặc một chiếc áo ngủ bằng tơ tằm màu đen, còn buồn ngủ dựa nghiêng
trên cửa.

“Cũng bởi vì là nhà anh nên em mới tới, tối hôm qua em bị cướp bóc,

điện thoại di động, chi phiếu, tiền đều bị mất, em sống ở Hương Cảng
không quen, cho nên chỉ có thể tìm tới nương tựa vào anh.” Chử Tuyết
Nghê nói rất đáng thương.

Nghe được khiến chân mày Thư Phiến Hữu nhíu chặt, đã bị cướp, còn

có thể nói nhẹ nhàng như vậy, thế tối ngày hôm qua cô sống sao?

“Sẽ không hẹp hòi như vậy chứ, không phải vì tối hôm qua bị em thổ

lộ chứ, em đây người bị từ chối còn không làm sao, anh lại tỏ vẻ không vui,
anh là đàn ông sao!” Chử Tuyết Nghê chu mỏ giả bộ đáng thương, hai mắt
đẫm lệ khóc lóc kể lể.

Buổi sáng đúng giờ cao điểm đi làm, có hàng xóm nhìn thấy một cô

gái khóc lóc rối rít trước cửa không khỏi nhìn bọn họ mấy lần, ánh mắt kia
thật sự làm cho người ta khó có thể tiếp nhận.

“Đi vào trước đi.” Thư Phiến Hữu cũng không muốn cho mình một

tiếng tăm chấn động, cũng không biết trong lòng Tuyết Nghê có chủ ý gì,
chỉ có thể đi một bước tính một bước rồi.

Khi Thư Phiến Hữu xoay người, Chử Tuyết Nghê lộ ra nụ cười thắng

lợi, ngay sau đó biến mất, lại giả bộ đáng thương như trước.

“Em trước hết ở căn phòng kia, vừa đúng lúc bây giờ Nhiễm Nhiễm

không có ở đây.”

“Nhiễm Nhiễm là ai?” Chử Tuyết Nghê cảm thấy mình hơi bốc lên vị

chua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.