CƯỚP TÌNH: TỔNG GIÁM ĐỐC ÁC MA RẤT DỊU DÀNG - Trang 513

Do đó, lúc Thư Yến Tả ăn cơm, cô lại không nhịn được, “Phì...” Chén

bưng trong tay thiéu chút nữa bị cô làm đổ xuống đất.

Thư Yến Tả đang nhét một muỗng cơm vào trong miệng kinh ngạc

nhìn cô, chẳng lẽ khóe miệng anh có dính hạt cơm?

“Máu chó cũng là màu đỏ đấy à?” Hoắc Nhĩ Phi cố nén ý cười.

Động tác đang nhai nuốt của Thư Yến Tả ngừng lại, khóe miệng hung

hăng co rúm hai cái, ánh mắt lạnh lùng bắn tới, lá gan người phụ nữ này
càng lúc càng lớn.

Hoắc Nhĩ Phi ngoảnh mặt làm ngơ với ánh mắt bắn tới của anh, tiếp

tục “Ha ha” cười không ngừng.

(Cái chén nào đó bị đặt trong tay Hoắc Nhĩ Phi cực kỳ ai oán: Bà cô à,

tay của cô có thể không cần run lên nữa không, toàn thân tôi đều đang run
rẩy, đầu cũng sắp choáng đến hôn mê, thật khó chịu, cô đặt tôi xuống rồi lại
run được không! Hu hu...)

(Anh chén tiếp tục ai oán: Bà cô à, cô cười đến mức lên mặt như vậy,

không sợ đại ác ma xơi cô sao? Trước kia không phải cô rất sợ anh ta à?
Sao khóe miệng càng ngày càng không đếm xỉa đến ánh mắt lạnh lùng như
dao găm giết chóc của anh ta chứ? Haizzz...)

“Tôi không ăn.” Thư Yến Tả lạnh lùng nói một câu.

“Sao lại không ăn, anh mới ăn có hai muỗng!” Hoắc Nhĩ Phi kỳ quái,

không phải mới vừa rồi còn than đói bụng sao!

“Tâm tình không tốt, ăn không trôi.” Trong lòng uất nghẹn ngọn lửa

ngùn ngụt, sao nuối trôi được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.