CƯỚP TÌNH: TỔNG GIÁM ĐỐC ÁC MA RẤT DỊU DÀNG - Trang 663

không nỡ để anh đi, anh sẽ không đi.”

Trong đêm tối, mặt của Hoắc Nhĩ Phi đỏ lên rồi, mắng: “Có quỷ mới

không bỏ được anh, không tìm được thì gọi điện thoại cho em, cái đó...
Anh lái xe đến thẳng khu khách quý của sân bay nghỉ ngơi đi, đến lúc đó tự
em đến lấy.”

“Nếu mèo nhỏ suy nghĩ chu đáo như vậy, nếu anh từ chối thì thật bất

kính.”

Bởi vì sợ khi đi ra Thư Yến Tả bị trật chân té vào thứ gì đó, Hoắc Nhĩ

Phi chỉ đành phải mượn ánh sáng yếu ớt trên điện thoại di động đưa anh tới
cửa, Thư Yến Tả mượn cơ hội nắm chặt tay nhỏ bé của mèo nhỏ, nói là sợ
ngã xuống, nhưng thật ra muốn ăn đậu hũ.

Trước khi rời đi, Thư Yến Tả cúi người khẽ hôn lên trán Hoắc Nhĩ

Phi, để lại cho cô một nụ cười quyến rũ.

Bò lên giường, Hoắc Nhĩ Phi không biết vì sao khóe miệng lại dính

vào vẻ ngọt ngào, cười đến ngây ngốc, đột nhiên phản ứng kịp, tại sao mình
muốn cười!

Sờ sờ lên gò má vẫn còn nóng bỏng, lẩm bẩm mấy câu ngọt ngào rồi

ngủ thiếp đi.

Sáng ngày hôm sau khi ăn điểm tâm, Thu Linh nghi ngờ hỏi, “Tối

hôm qua lúc nửa đêm dường như mẹ cảm thấy nghe được tiếng động gì
đó.”

Hoắc Nhĩ Phi đang ăn bánh quẩy rõ ràng bị nghẹn, ho khan hai tiếng.

“Mẹ, mẹ làm sao vậy?” Giọng nói mềm dẻo của con nít truyền đến,

khóe miệng còn dính một giọt sữa đậu nành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.