CƯỚP TÌNH: TỔNG GIÁM ĐỐC ÁC MA RẤT DỊU DÀNG - Trang 962

“Mẹ.”

Hoắc Nhĩ Phi vội khom lưng mỗi tay ôm một, hôn hai cái “Chụt” lên

trên khuôn mặt nhỏ nhắn của long phượng thai, phồng mặt lên khiển trách,
“Lần sau không cho chạy nhanh như vậy, sẽ ngã nhào.”

“Mẹ, cha chị Tinh Tinh tỉnh chưa?” Giọng Bảo Bảo mềm dẻo như

tiếng chim hoàng oanh, giọng nói thanh thúy dễ nghe.

“Bảo Bảo không ngoan rồi, mẹ dạy con như thế nào?” Hoắc Nhĩ Phi

cưng chiều nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của con gái.

“Phải gọi là bác cả.” Tiểu Bối ở bên cạnh bi bô giành đáp.

Bảo Bảo cực kỳ bất mãn trừng mắt liếc nhìn em trai rắm thúi.

“Mẹ, bác cả thật sự tỉnh rồi hả?” Thư Nhĩ Hách ở bên cạnh vui mừng

hỏi, bởi vì bé phải chăm sóc em trai em gái nên chưa đi vào phòng, cho nên
chưa nhìn thấy bác cả tỉnh lại.

“Ừ.” Thư Yến Tả sờ đầu con trai.

“Cha, cha nói bác cả còn nhận ra Hách nhi không?” Thư Nhĩ Hách

ngước khuôn mặt nhỏ nhắn lên hỏi. die,n; da.nlze.qu;ydo/nn

“Đứa nhỏ ngốc, sao bác cả con lại quên được Hách nhi khéo léo hiểu

chuyện chứ.”

“Cha, tiểu Bối cũng rất ngoan.” Thư Tiểu Bối vội vàng cọ đến bên

cạnh chân cha, cười đến ngọt ngán.

“Các con đều là bảo bối của cha và mẹ, đều là bé ngoan.” Thư Yến Tả

cảm thấy kể từ sau khi có Bảo Bảo và tiểu Bối, tình thương người cha của
mình càng ngày càng nhiều, khí thế ác ma khi trước đã từ từ tiêu tán.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.