CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 105

“Không thành vấn đề, với trình độ tác chiến của quý tinh cầu thì tôi hoàn

toàn có thể tiến hành áp chế ba trăm người của phe địch.”

Ánh mắt Nhẫm Cửu ngây ngốc dừng trên mặt Sở Cuồng, một lúc sau,

nàng xoay tay giữ lấy cánh tay Sở Cuồng: “Còn không đi mau!”

Nhẫm Cửu biết một con đường tắt về sơn trại, chỉ là từ khi nàng hiểu

chuyện đến nay chưa từng thấy ai về theo đường đó.

Ở mặt kia của núi Chi Lương do vô số vách núi dựng đứng tạo thành,

nước hồ ở hậu sơn nối tiếp nhau rơi xuống, hình thành vô số thác nước nhỏ,
vách núi mọc đầy rêu, vô cùng trơn trợt, cho dù là đại hiệp biết phi thân trèo
tường trong truyền thuyết e là cũng khó trèo lên được. Nhưng đó là đường
gần nhất để về sơn trại.

Nhẫm Cửu nói rõ tình hình với Sở Cuồng, Sở Cuồng không hề nhíu mày

đã đáp ngay: “Vậy đi hướng đó.”

Nước trên núi chảy xuống thành một con sông nhỏ ngoài trấn Chi

Lương, Nhẫm Cửu đứng dưới sông ngẩng đầu nhìn lên, lúc này, trời đã mờ
mờ sáng, nước bốc hơi lên thành một màn sương chắn mất tầm nhìn, Nhẫm
Cửu vốn không nhìn rõ hình dạng vách núi bên trên.

“Chúng ta thật sự đi lên từ đây sao?” Nhẫm Cửu tỏ vẻ nghi ngờ.

Sở Cuồng ngẩng đầu nhìn lên trên, không đếm xỉa đến nàng. Nhẫm Cửu

lờ mờ thấy trong mắt hắn có ánh sáng đỏ kỳ quái đang nhấp nháy, không
lúc sau, hắn nói: “Không thành vấn đề.” Nói xong, hắn lấy trong y phục ra
một chiếc dĩa hình tròn, nhắm lên trời, Nhẫm Cửu chỉ nghe “bụp” một
tiếng, còn chưa kịp nhìn rõ thì chiếc dĩa trong tay Sở Cuồng đã khuyết một
miếng hình bán nguyệt. Sở Cuồng kéo kéo chiếc dĩa tròn trong tay, lúc này
Nhẫm Cửu mới nhìn rõ, có một sợi dây mảnh như tơ nhện từ trong dĩa kéo
dài lên trời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.