CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 111

Hai người chỉ nói vài ba câu mà người ẩn nấp trên cây đã nhảy xuống

hết, bốn nam nhân nhìn Nhẫm Cửu và Sở Cuồng gãi đầu: “Này, Cửu nha
đầu, sao các người lại nhảy lên từ hướng này? Ta còn tưởng là kỳ trân dị thú
gì nữa chứ.”

Nhẫm Cửu nhìn Sở Cuồng: “Cũng coi như là vậy.” Không đùa giỡn

thêm, Nhẫm Cửu vội hỏi, “Sao các người lại ở đây, trong trại thế nào rồi?”

Bốn người nhìn nhau: “Đến hậu sơn còn có thể làm gì nữa, đương nhiên

là đi săn rồi, trong trại vẫn như thường ngày thôi, đâu có thế nào.”

Nhẫm Cửu ngẩn ra: “Không thế nào hết? Làm sao có thể…” Lưu côn đồ

kia chính miệng nói đã điều ba trăm người đến, nếu hành động tối qua thì
chắc hôm nay đã lên tới trại rồi mới đúng… Nhẫm Cửu còn đang nghi hoặc
thì Sở Cuồng lại vô cùng trấn định gật đầu: “Chắc là ba lớp phòng thủ đã
phát huy tác dụng rồi.”

Nhẫm Cửu nghiêng đầu nhìn hắn, Sở Cuồng tạm thời không ngó ngàng

đến nàng mà nói với bốn người kia: “Mau chóng về sơn trại đưa những
người già yếu bệnh tật xuống núi tránh nạn, xét đến việc kẻ địch đang nắm
chính quyền trong tay, sau khi xuống núi phải nhanh chóng rời khỏi thành
trấn, dọc đường để lại tín hiệu đặc biệt của phe ta để tiện cho chúng tôi tìm
kiếm.”

Cho dù Sở Cuồng cố gắng nói rất chậm, nhưng bốn người kia nghe xong

vẫn nghệch mặt ra, Sở Cuồng im lặng, cảm thấy mình phải sửa lại máy sao
chép ngôn ngữ một chút, lời lẽ dùng logic của hắn để nói ra họ vốn không
hiểu gì cả!

Nhẫm Cửu gãi đầu: “Tóm lại, sự tình cấp bách, tên Lưu huyện lệnh

khốn kiếp đó điên rồi, mượn binh lực ở trên muốn bao vây diệt trại chúng
ta, các người mau về cho mọi người biết, bảo mọi người thu xếp chút đồ có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.