CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 121

“Tại sao?” Vương thẩm khàn giọng hỏi, “Tại sao đột nhiên lại như

vậy?” Bà khóc không thành tiếng, “Chẳng phải vẫn đang yên đang lành
sao?”

Mọi người đang im lặng, bỗng nhiên có người nói, “Trước khi họ giết

vào trại có nói muốn tìm người trên trời xuống.”

Một câu nhàn nhạt này khiến ánh mắt của chúng nhân đều rơi trên người

Sở Cuồng, Sở Cuồng đứng thẳng, trong tình huống này hắn vẫn nhanh nhẹn
gật đầu: “Không sai, căn cứ theo các tin tức tình báo, bọn họ đúng là nhằm
vào tôi.”

Ánh mắt của mọi người nhất thời đều thay đổi, kiêng dè, nghi ngờ, thậm

chí dần dần còn mang chút căm ghét.

“Là ngươi hại chết con ta!” Vương thẩm không biết lấy sức lực từ đâu,

bỗng nhào đến phía trước kéo cổ áo Sở Cuồng, “Là ngươi hại chết họ! Là
ngươi hại chúng ta không còn nhà để về!” Mặt bà đỏ bừng, trán nổi gân
xanh, giống như đã chính mắt nhìn thấy Sở Cuồng giết người nhà mình.

Sở Cuồng không biện giải.

Tất cả mọi người có mặt đều biết, người nhà họ Vương không phải do

Sở Cuồng giết, nhưng ánh mắt bọn họ nhìn hắn bất giác bắt đầu trở nên xa
lánh. Giống như một lưỡi đao lạnh, cắt đứt tất cả quan hệ hảo hữu giữa họ
và Sở Cuồng, khiến Sở Cuồng trong phút chốc dường như đã biến thành
một quái vật ăn thịt người.

“Xin lỗi vì đã mang đến phiền phức cho các vị, nếu các vị muốn tôi đi,

tôi sẽ lập tức rời đi, đương nhiên, tôi không kiến nghị các vị làm vậy, vì tôi
vẫn còn một số ý kiến có lợi cho các vị…”

“Bốp”, một cái tát thật mạnh đánh lên mặt Sở Cuồng, biểu hiện của hắn

không hề bất ngờ, dường như đã liệu được rằng sẽ chịu cái tát này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.