CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 123

tốt xấu gì cũng nên thu lại đi, có thế nào đi nữa hôm nay hắn cũng là ân
nhân cứu mạng của chúng ta.”

Chúng nhân lại im lặng.

Thổ phỉ Giáp vẫn luôn ngồi bên cạnh, lúc này rụt rè lên tiếng: “Vừa rồi

chẳng phải hắn nói là có ý kiến gì đó sao, cứ nghe thử xem hắn nói thế
nào.”

Mọi người không có dị nghị, Sở Cuồng nhìn Nhẫm Cửu, Nhẫm Cửu gật

đầu hắn mới bắt đầu lên tiếng: “Kiến nghị gồm ba điều, thứ nhất, nếu có
mang theo quần áo để thay đổi thì hãy thay trước khi lên đường vào ngày
mai, để bảo đảm người đi đường không nhìn thấy được sự hoảng loạn bê
bết. Thứ hai, bắt đầu từ ngày mai, mọi người tốt nhất nên chia ra hành
động, nhân số quá nhiều sẽ khiến cả đoàn bị chậm trễ, lại rất dễ bị phát
hiện. Thứ ba, mọi người nghĩ kĩ xem, ở cách đây xa xa một chút có thân
thích hoặc bạn bè gì có thể nhờ vả không.”

“Bảo chúng tôi mai danh ẩn tính, lưu lạc xứ người sao?” Một ông lão

vội nói, “Tôi từng tuổi này rồi! Tôi không thể chôn thân xứ người được!”

“Rất tiếc, nếu muốn tiếp tục cuộc sống bình yên e là chỉ có thể như vậy

thôi.”

Chúng nhân nhìn nhau, có người ngập ngừng lên tiếng: “Tôi còn vài

thân thích ở Bình thành.” Tiếp đó lại có người nói: “Tôi có bằng hữu ở phía
Tây Nam…” Dần dần, những người lên tiếng càng nhiều, dường như mọi
người đều đã nghĩ được chỗ mình phải đi, không còn ở trong tuyệt lộ, mọi
người cũng bớt u uất đi một chút.

“Nhưng quan phủ có tìm chúng ta nữa không… Đến lúc đó có liên lụy

những người thu nhận chúng ta không…”

Có người đề ra nghi vấn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.