CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 126

nghe Nhẫm Cửu nhìn sao trên trời nói: “Chàng biết chỗ bọn ta nhìn sao trên
trời thế nào không?” Nàng nói, “Người xưa nói sao là linh hồn của con
người sau khi mất đi, mỗi ngày họ đều ở trên trời nhìn hậu nhân của mình.”

Sở Cuồng cân nhắc một hồi, cuối cùng vẫn không nhịn được nói:

“Chuyện linh hồn tôi không muốn nói bừa, nhưng sao trên trời đều do
những nguyên tố nhất định hợp thành, những ngôi sao mà mắt thường của
quý tinh cầu nhìn thấy, đa phần đều do những vật vô cơ hợp thành…”

Nhẫm Cửu không đếm xỉa đến hắn: “Sau khi cha mẹ đi rồi, có một thời

gian mỗi đêm ta đều ngắm sao, lòng thề rằng nhất định sẽ trông chừng sơn
trại thật tốt, bảo vệ mọi người trong trại thật tốt. Ta nghĩ họ ở trên trời nhất
định đã nghe thấy.”

Sở Cuồng lại im lặng một hồi: “Trên thực tế, căn cứ theo phong tục mai

táng của quý sơn trại, họ sẽ bị phân giải trong đất, tuy trải qua tuần hoàn
không khí nhất định của tinh cầu, những phân tử hợp thành cơ thể họ có khi
sẽ được đẩy vào không khí, nhưng tuyệt đối không giữ được trạng thái ý
thức…”

Nhẫm Cửu như chìm vào thế giới của mình mà lẩm bẩm: “Nhưng hôm

nay nhất định ta đã khiến họ thất vọng.”

“Không đâu.” Sở Cuồng nói, “Họ sẽ không giữ được trạng thái ý thức

cho đến bây giờ, bởi vậy không thể sản sinh những cảm xúc bao gồm “thất
vọng” trong đó.”

Nhẫm Cửu cuối cùng cũng quay đầu lại nhìn Sở Cuồng, nhưng vừa nhìn

đã khiến Sở Cuồng ngây người, vì trên mặt Nhẫm Cửu toàn nước mắt nước
mũi, đối với hắn thì đúng là… vô cùng dơ bẩn. Nhẫm Cửu mở miệng, tiếng
khóc trào ra từ cổ họng: “Không không thể yên lặng thật thà nghe ta nói
một lúc sao? Hu…” Nàng nghiến răng, nuốt xuống tiếng khóc cuộn lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.