CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 194

Còn chưa nói hết, sau lưng hai người bỗng truyền đến một tiếng gọi dài:

“Này!” Nhẫm Cửu và Sở Cuồng quay đầu lại, lại thấy ngọc diện đạo sĩ vừa
từ biệt trong miếu lúc nãy, “Tiểu ca, cô nương, cho ta đồng hành với các
người nhé!”

Ánh nắng xuyên qua tán cây đổ xuống gương mặt đạo sĩ, vừa chạy một

đoạn nên hắn thở dốc, má đỏ bừng đầy quyến rũ, khiến trái tim thổ phỉ trầm
tĩnh đã lâu của Nhẫm Cửu khẽ động, chỉ muốn véo vài cái cho bật máu ra.
Nàng ho một tiếng dời mắt, quay đầu đi.

Nhưng những động tác nhỏ này của Nhẫm Cửu làm sao qua được mắt sĩ

quan Sở Cuồng đại nhân, Sở Cuồng lập tức xem xét đạo sĩ từ trên xuống
dưới, trắng trẻo, xinh đẹp, tính tình cũng khá, chân dài, vai rộng, sức vóc
cũng được, với biểu hiện trong miếu hoang lúc nãy cho thấy hắn coi như
cũng học thức uyên bác, còn với y phục rách rưới này thiết nghĩ thân thế
cũng long đong, khí chất thì bình thường một cách xuất chúng, diện mạo
thân hình như vậy trong điều kiện không có kĩ thuật clone cũng không tìm
được người thứ hai, coi như là thiên hạ vô song, còn về phong hoa tuyệt đại
ấy à…

Sở Cuồng nhíu mắt nhìn đạo sĩ như chọn vợ, nhìn đến khi đạo sĩ ớn lạnh

người, hắn âm thầm lui về phía sau một bước, hắng giọng nói: “Đạo sĩ ta
cũng là người vân du thiên hạ, nay đang sầu vì không có chỗ đi. Hôm qua
được hai vị tương cứu, ta không có gì báo đáp, chi bằng đồng hành cùng hai
vị một đoạn, ta có thể giúp hai vị khử tai tránh họa, vừa hay có thể chăm
sóc lẫn nhau.”

Sở Cuồng nghĩ một hồi: “Anh nói anh lấy thân mình để báo ơn à?”

Đạo sĩ gãi gãi đầu cười nói: “Coi như là vậy.”

Sở Cuồng gật đầu: “Tốt lắm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.