CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 195

Nhẫm Cửu ngạc nhiên, quay đầu nhìn hắn: “Ngươi cho hắn đồng hành

cùng chúng ta sao?”

“Không sai.”

“Ngươi có biết chúng ta đang trên đường đi làm việc gì không?”

Đạo sĩ thấy hai người như sắp cãi nhau, cười xòa đáp: “Này, đừng cãi

đừng cãi mà, ta không chuốc thêm phiền phức cho hai vị đâu, cô xem, rượu
ta có, lương khô cũng có, đạo sĩ ta tay chân cũng lành lặn, không gây phiền
phức gì cho hai vị đâu, ta chỉ cảm thấy một mình đi đường hơi cô đơn,
muốn tìm hai người đi cho náo nhiệt thôi mà.”

Nhẫm Cửu không muốn đồng hành cùng đạo sĩ, ánh mắt lạnh lùng nhìn

hắn: “Ta muốn đi giết Hoàng đế, ngươi cũng muốn đi xem náo nhiệt sao?”

Trải qua chuyện tan cửa nát nhà, bất tri bất giác vận mệnh đã khiến tính

tình Nhẫm Cửu lạnh nhạt và xa cách hơn nhiều, thấy ánh mắt này của nàng,
lòng Sở Cuồng bỗng xao động một cách kỳ lạ, dường như có người lấy
gương đặt trước mặt hắn, khiến hắn nhìn thấy mình lúc còn non nớt, trong
ánh mắt lạnh nhạt là cảm giác như từng quen thuộc khiến lòng hắn khẽ thắt
lại.

Ánh mắt đạo sĩ trầm đi, nụ cười hơi khựng lại, nhưng một khắc sau lại

nhếch môi nói: “Cô nương nói đùa rồi.” Thấy Nhẫm Cửu hậm hực nhìn
mình, hắn lui lại vài bước, phẩy tay nói, “Được được, các người đi đi, đạo sĩ
ta tự đi phần mình.”

Nhẫm Cửu kéo Sở Cuồng quay đầu đi, nhưng nàng đi hai bước thì đạo sĩ

đi hai bước, nàng sang trái đao sĩ cũng sang trái, Nhẫm Cửu quay đầu, đạo
sĩ vẻ mặt đáng thương nhìn nàng: “Ta một thân một mình, lỡ bị dã thú tha
mất cũng không ai biết…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.