CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 197

Đêm, ba người tìm được một chỗ đất bằng phẳng khô ráo, chuẩn bị ngủ

một đêm, Sở Cuồng như thường lệ ngồi thẳng bên đống lửa ý muốn canh
chừng, Nhẫm Cửu liếc nhìn hắn mấy lần, thấy dưới ánh lửa, tròng mắt hắn
đã bắt đầu thâm đen, nàng nhịn mấy lần, cuối cùng vẫn không nhịn được
nói: “Nghỉ một lúc đi, không thì mệt ngã ra đó ta cõng không nổi đâu.”

Sở Cuồng thêm mấy que củi vào lửa, đang định nói không cần thì cánh

tay đã bị Nhẫm Cửu kéo lại, nàng giật hắn lôi sang bên cạnh đặt xuống, còn
mình thì đến ngồi bên đống lửa nói: “Tối nay để ta canh cho, chút nữa
không chịu nổi thì ta sẽ đánh thức ngươi. Mau đi ngủ đi.”

Sở Cuồng khẽ ngẩn ra, thấy Nhẫm Cửu ngồi bên đống lửa nghịch

nghịch, đột nhiên hắn sực tỉnh, ngơ ngác hỏi: “Các hạ đang lo lắng cho sức
khỏe của tôi sao?”

Đột nhiên bị hỏi một vấn đề nghiêm túc như vậy, Nhẫm Cửu hơi

ngượng, nàng liếc Thanh Mộ đang ở bên cạnh xem náo nhiệt, hắng giọng
nói: “Mau ngủ đi!”

Vậy tức là thừa nhận rồi sao.

Sở Cuồng ngoan ngoãn nằm xuống nhắm mắt.

Sở Cuồng từng lo lắng về rất nhiều chuyện, chiến tranh có thắng lợi

không, có thuận lợi xuyên qua vành đai tiểu hành tinh không, sinh vật phi
nhân hình lại dời đến hành tinh nào rồi? Nhưng chuyện được lo lắng này,
ngoài hệ thống phục vụ thông minh của hắn thì hình như chưa từng có ai lo
lắng cho hắn.

Lúc nhỏ không ai lo lắng cho hắn, trưởng thành rồi càng không ai dám

lo lắng cho hắn, tính chính xác trong quyết sách của hắn là trên chín mươi
chín phần trăm, vì vậy Sở Cuồng luôn cảm thấy mình không cần được ai lo
lắng, hắn không ngờ có một này lại được một người bản địa trên một tinh
cầu lạc hậu lo lắng cho sức khỏe của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.