CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 234

Độ ấm cơ thể xuyên qua găng tay truyền đến lòng bàn tay hơi lạnh của

Nhẫm Cửu, thuận theo kinh mạch hướng lên, không hề phòng bị mà đập
vào cánh cửa trái tim đang khép chặt của nàng, “ầm” một tiếng, dường như
đã đập vỡ thứ gì đó, khiến máu nóng trong tim chảy ra, ấm áp cả vòm ngực.

Nàng ngơ ngác nhìn Sở Cuồng, hắn chỉ quay đầu liếc nàng một cái: “Đi

thôi.”

Nhẫm Cửu ngoan ngoãn gật đầu, ánh mắt chỉ rơi trên bàn tay đang gắn

liền nhau, ngón tay nàng khẽ dùng lực siết lấy hắn, dường như sợ bị hắn hất
ra, nhưng dường như lại sợ bị hắn ghét, không dám siết quá mạnh.

Không biết phải làm sao.

Giống như bây giờ, lý trí đang cho nàng biết, nam nhân này đã ba lần

bốn lượt nói với nàng rằng hắn sẽ rời đi, hắn không thích nàng, thậm chí
hắn còn tự mình đa tình giúp nàng tìm nam nhân khác có thể tái hôn với
nàng. Hắn tốt với nàng chỉ vì hắn cảm thấy hắn đã hại nàng. Hơn nữa lý trí
của Nhẫm cửu còn phân tích rõ ràng bản thân nàng, nàng biết rất nhiều
chuyện là do Sở Cuồng mà ra, ở một góc tối nào đó trong lòng nàng thật ra
cũng oán trách Sở Cuồng.

Nhưng lý trí bao nhiêu đi nữa, góc tối nào đi nữa cũng không kéo lại

được tình cảm của Nhẫm Cửu, tình cảm của nàng không hề nói lý lẽ, vô
phương cứu chữa nói với nàng rằng: Nàng thích hắn, nàng thích hắn, nàng
thích hắn…

Vô cùng ngang ngược không cho bất kỳ ai nói không được.

Trên đường đi xuống, trong thông đạo tối đen đôi lúc lại có những giọt

nước man mát nhỏ xuống, rơi trên vai Nhẫm Cửu, giống như có một bàn
tay lạnh lẽo ở đằng sau vỗ vai nàng. Nhẫm Cửu sợ đến toàn thân run rẩy, áp
sát vào Sở Cuồng, nào còn lòng dạ nghĩ đến những chuyện như đỏ mặt tim
đập hay mình có thích Sở Cuồng không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.