CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 248

trong lúc hoảng loạn, vì tìm đường sống nên bản năng thúc đẩy ta ra tay với
Sở huynh, bây giờ nghĩ lại thật hối hận vô cùng!”

Hắn vừa nói vừa khóc, bộ dạng vô cùng đáng thương. Giống như thư

sinh trắng trẻo mà Nhẫm Cửu nhiều lần thấy trong mơ, run rẩy dưới đôi
chân oai phong lẫm liệt của nàng, sau đó bị nàng ôm xốc lên đưa vào
phòng…

Sở Cuồng liếc Nhẫm Cửu: “Lời hắn không đáng tin.”

Nhẫm Cửu sờ mũi: “Ta biết…”

Phó Thanh Mộ nghe vậy càng khóc thê lương hơn: “Nếu nhị vị thật sự

giết ta thì đạo sĩ nghèo cũng không oán thán điều gì, chỉ là trước đó Sở
huynh nói với ta rằng sau khi huynh ấy rời đi ta phải thay huynh ấy chăm
sóc Cửu cô nương cho tốt, vừa rồi ta vốn đang nghĩ nếu nhị vị cứu ta ra, có
ơn cứu mạng này, sau này có thế nào ta cũng phải đối xử với Cửu cô nương
thật tốt mới phải…”

Nhẫm Cửu ngẩn ra, ngắt lời hắn, nhìn chằm chằm Sở Cuồng: “Hắn có ý

gì?”

Trán Sở Cuồng âm thầm toát mấy giọt mồ hôi lạnh, vũ khí trong tay

“cách” một tiếng: “Giết hắn trước rồi tính.”

Nhẫm Cửu kéo tay hắn: “Để hắn nói rõ trước đã!”

Phó Thanh Mộ thầm nghĩ, liều thôi! Hắn nghiến răng nói: “Sao Cửu cô

nương vẫn chưa biết vậy? Trước đó Sở huynh đã gả cô cho ta rồi! Với thân
phận là trượng phu hiện tại! Huynh ấy còn hứa sẽ giúp ta chiếm được trái
tim cô nữa!”

Toàn thân Nhẫm Cửu run rẩy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.